♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫

Ť-Ara in our ♥♥♥...(cần tỹn staff choa forum)
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!

Go down 
Tác giảThông điệp
♥ tAz mẤt mÁu zì Út Ji ♥
Admin
♥ tAz mẤt mÁu zì Út Ji ♥


Tổng số bài gửi : 101
Join date : 25/10/2011

[ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!  Empty
Bài gửiTiêu đề: [ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!    [ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!  Valent15Sat Nov 19, 2011 11:17 pm

Tên fic: Đồ Khó Ưa!!!
Tên tác giả: ::..single_star..::
Rating: 12+
Pairing: SoRam
Category: lãng mạn, hài.
Casting: T-ara,…
Chú thích: <lời suy nghĩ của nhân vật>
_________




PART I
[3-10]
Một buối sáng đẹp trời tại T-ara’s dorm. Vâng, nó đẹp sở dĩ hôm nay chẳng có bất kì lịch diễn nào ngoài việc ra sân bay Incheon => leo lên máy bay => bay sang Nhật.

Nhưng chuyến bay bắt đầu lúc 10:00 am cơ, bây giờ có 7:00 am nên Jiyeon (đương nhiên), Eunjung (không có gì lạ), Soyeon (quá bất ngờ) vẫn còn nướng. Chỉ có 4 con người kia là siêng năng dậy sớm đang lục đục đi qua đi lại trong kí túc.

Như thường lệ, đồng hồ sinh học của Soyeon lẽ ra phải hoạt động trong khoảng thời gian từ 6:00 đến 6:30 am. Nhưng hôm nay cái đồng hồ đó bị trục trặc kĩ thuật rồi, hậu quả là Soyeon đã ngủ đến 7:00 am.

[Đồng hồ điểm 7:01 am]

Có lẽ cái đồng hồ cũng cảm thấy tội lỗi với chủ nhân nó nên nó đã bắt đầu làm việc lại.

Soyeon trở mình...
Mở mắt ra
Dụi dụi
Ngáp ngáp
Quơ tay quơ chân
Quơ trúng cái đồng hồ
Há hốc vì mình ngủ quá trễ
Ngồi bật dậy
Leo xuống giường
Xỏ chân vô dép
Lê lết ra khỏi phòng
Không thèm nhìn Eunjung lấy một cái vì biết dù có nhìn cũng chỉ thấy cái con người hô hô kia đang chỏng mông lên trời mà ngủ thôi.

Trước khi vào WC, cái con người lùn lùn đó mắt nhắm mắt hí đi đảo qua đảo lại nhưng sau khi comeback từ WC thì Soyeon aka đại sứ phát ngôn aka lead vocalist aka So lùn aka... đã hoàn toàn tỉnh ngủ. Vâng, tỉnh ngủ hẳn. Bằng chứng là cái con người đó đang hí ha hí hửng tung tăng dung dăng dung dẻ vừa nhảy lò cò xuống bếp vừa hát Log In

saranghae, geudaeman saranghae....BORAM UNNIEEEEE!!!!!!!!!!!

Bài hát mới ra lò hay thiệt là hay của T-ara bị Soyeon chuyển lời từ saranghae, geudaeman saranghae
geudaeneun naye Sunshine thành saranghae, geudaeman saranghae....BORAM UNNIEEEEE!!!!!!!!!!!. Mà nguyên nhân chính là toàn bộ phần ăn sáng đã biến mất không dấu tích, àh không, còn một dấu tích đó là bãi chiến trường gồm chén, đĩa, đũa... đang lê lán trên bàn.

Tiếng la thất thanh của con người “hiền hậu” ngày nào bỗng chốc vang vọng khắp kí túc. Hiệu ứng kèm theo là Eunjung té cái đùng xuống sàn, Jiyeon ngồi bật dậy, Hwayoung đang luyện thanh bị nức cục, Hyomin đang xách vali lên bị trật tay rớt cái bịch xuống chân đau điếng, Qri đang gắn lông mi giả bị trật tay chọt thẳng vào mắt. Và một hiệu ứng của cái con người là nguyên nhân của sự việc mà ai-cũng-biết-là-ai-đó đang hí ha hí hửng gặm snack xem tivi là: nhảy dựng lên, rớt bịch snack xuống sàn+tiếng la the thé: Hả~~~~???

- RamBo!!!!!! Xuống đây mau!!!

Boram chưa kịp tức cái con người làm rơi hết snack của mình thì đã có cảm giác sợ khi người được xem là “hiền hậu nhân từ” nhất của T-ara đang gào thét tên mình 1 cách đầy giận dữ...

Part II-End

- JEON BO RAM, XUỐNG ĐÂY MAU!!!

Biết làm sao được, lon ton àh lộn, lặng lẽ xuống thôi. Boram vừa đi vừa cầu trời vái phật

<Trời đất phù hộ thân con còn nguyên để đi sang Nhật, sắp lên máy bay rồi, có chuyện gì xảy ra thì làm sao đây?>

Nhà bếp sao gần phòng khách thế không biết? Mới đi mấy bước tới rồi. Tội Boram!!!!!

Cứ tưởng xuống bếp sẽ thấy cái đầu xịt khói của Soyeon nhưng ai ngờ...có lộn không vậy? Soyeon đang cười, không lộn, 100% không lộn, mà còn thêm chắc chắc một chuyện nữa là nụ cười đó đầy nguy hiểm.

<So lùn àh, sao em không giận ra mặt mà lại cười như thế, thà mặt em giận dữ đi thì unnie còn cảm thấy mình còn đường sống, mặt em tươi như thế đúng là nguy hiểm mà, chết người đấy không chơi đâu, So àh, làm ơn>

- Unnie “dễ thương đáng yêu của em” xuống rồi àh?

- ...*gật gật*

- Unnie có thấy gì trên bàn không?

- ...*gật gật*

- Unnie ăn hết chúng đúng không?

- ...*gật gật*

- Unnie có biết em chưa ăn không?

- ...*gật gật*

- VẬY SAO CÒN ĂN HẾT CỦA EM HẢ?

- ...*gật gật*, àh không, unnie..x..in...l..ỗi, unnie...xin...lỗi...xin lỗi mà...unnie đói quá nên...unnie xin lỗi...-Boram mếu như con nít mắc phải tội đang bị mẹ mắng vậy

- Unnie đền cho em!!!

- Đền thế nào?

- Thì làm lại thức ăn chứ thế nào?

- Unnie có biết l... àh...làm thì làm...unnie làm lại là được chứ gì-Boram định cãi lại nhưng cái “sát khí” trên mặt Soyeon lam Boram không thốt nên lời, đành chịu thôi, Soyeon “hiền” quá mừ

- Em đợi, nhanh lên đấy!!!

Soyeon đùng đùng bỏ ra phòng khách, ngồi vào sofa và ăn tiếp bịch snack của Boram. Còn Boram thì:

- Làm sao đây? Mình biết làm gì được chứ? Mà nhà còn gì để ăn, mình ăn hết rồi mà. Mà khoan, cơm cuộn, đúng rồi, còn cơm, còn là ron biển, còn củ...OK làm thôi.

Bãi chiến trường giữa chén, đĩa, muỗng, bếp, chảo, dao...diễn ra tại nhà bếp. Sau thời kì chiến tranh tột độ, mâu thuẫn diễn ra gây gắt giữa Boram và đám dao thớt, cuối cùng chiến trường còn lại là một cảnh tượng không ai có đủ can đảm nhìn. Vậy thì sản phẩm của cuộc chiến tranh đó có ai dám ăn không?

- Soyeon, xong rồi, xuống đây đi!!!

Boram hí hửng vì thành quả của mình mà không biết tai họa đang theo con người tên Park Soyeon đi xuống bếp.

- CÁI QUÁI GÌ ĐẤY???

- Cơm cuộn, ngon lắm đấy!!!-ngây thơ trả lời

- Unnie cho em ăn cái này sao, làm sao nuốt nổi, mà khoan, làm sao nhai nổi mới đúng, thế mà là cơm cuộn àh?

- Thì cơm có dưa chuột, dâm bông, trứng, cà rốt gói trong lá rong biển là cơm cuộn rồi còn gì nữa.

- Cái này gọi là “cơm cuộn chả giò” thì đúng hơn. Unnie ăn bao nhiêu là cơm cuộn rồi mà còn không biết hình dáng nó ra sao sao?

- Thì nó như thế mà!

- Cơm cuộn gì mà dày cui thế này. Người ta cắt lát cơm cuộn cũng chỉ dày khoảng 1,5cm, của unnie dày hơn 5cm ấy, làm sao mà ăn

- Thì bỏ vào họng nhai là ăn được mà.

- Trời ạh, hết thuốc chữa!!!

- ...

- Trời ạh, làm sao con sống được với mụ này cơ chứ?

- ...

- Trời àh, bỏ cái mặt đó dùm em đi, unnie 25 tuổi rồi mà dùng cái mặt đó để hối lỗi àh?

- ...

- Unnie có biết cái mặt đó có tính sát thương cao lắm không, chết người đấy!

- Em nói vậy nghĩa là sao?

- Ừ, thì...thì là vậy chứ sao?

- Là sao?

- Mệt quá àh, đưa dao đây, để em tự cắt kimpap, cứ để thế này mà ăn có nước chết nghẹn áh!-Soyeon ngượng ngùng lảng sang chuyện khác

- Có nghĩa là...unnie...làm em...cảm thấy...tim đập mạnh... đúng không?

- Làm gì có? Tim vẫn đập bình thường đây này

- Thôi, không muốn nói thì thôi, unnie đi soạn đồ đây, ăn nhanh nha, sắp đến giờ lên máy bay rồi đó

Boram cười thầm rồi bỏ vào phòng để lại cái mặt của ai đó đỏ tươi lên vì ngượng. Ôi Soyeon bị phát hiện rồi, mà người phát hiện lại chính là nhân vật chính nữa.

- Haizz...ngại chết đi được

Thở dài rồi quay lại cái đóng kimpap made by Boram-hàng độc quyền chỉ có Boram mới làm được và chắc có lẽ cũng chỉ có chủ nhân của nó mới “gặm” nổi.

[Trên máy bay]

Jiyeon nhanh nhẹn giành một chỗ cạnh ck mình và lôi cả Hyomin ngồi cùng, con bé muốn ngoại tình đây mà.

- 2 người này, hồi sáng So-Ram cãi lộn phải không? Bây giờ 3 tụi mình ngồi chung, để Qri unnie và Hwayoung ngồi cạnh nhau, còn So-Ram để họ tự xử đi, vui lắm đó.

- Đến bao giờ em mới thôi mấy cái trò nghịch ngượm đó hả?-Eunjung véo mũi con bé

- Nhưng trò đó vui mà, hé hé

Và như kế hoạch của Jiyeon, cuối cùng So-Ram cũng phải ngồi cạnh nhau.

Soyeon không nói gì, không phải vì giận cái bữa sáng khủng khiếp made by Boram đó, mà là đang ngượng vì câu nói hớ của mình.

- Sao không nói gì hết vậy?-Boram lên tiếng trước để xé tan cái bầu không khí ảm đạm đó

- Có gì để nói chứ?

- Không nó thì thôi, unnie ngủ đây.

Nói rồi Boram tựa đầu vào vai ai kia ngủ ngon lành. Sử dụng nó một cách vô cùng có duyên làm người kia từ ngượng đến ngạc nhiên rồi lại đến ngượng. Mặc dù ngượng như thế nhưng hình như ai đó rất thích thú, người ta mỉm cười rồi ngồi yên đế tránh làm hỏng giấc nòng của Boram.

<cái con bé này sao không hất mình ra nhở? Dám chắc là thích lắm đây, ke ke, biết rồi nha>

[2 ngày sau-5/6]

Tin nhắn đến điện thoại của Eunjung-Hwayoung
Người gửi: Ram lùn

Theo kế hoạch, 2 đứa ra ngoài đi, để phòng lại cho unnie.

Hai con em biết điều, thế là ngoan ngoãn ra đi, một đứa chôn thân ở phòng Ji-Min, đứa kia ngủ nhờ phòng Qri.

Tất cả vì lệnh đại tỉ.

- Ya, hai đứa đi đâu vậy?

Soyeon hỏi khi tự nhiên hai con em đang nằm trên giường đọc tin nhắn xong, tự dưng đứng bật dậy đi thẳng ra cửa.

- Tụi em đi chơi

- Đi chơi gì giờ này?

- Thì kệ tụi em, unnie lo chuyện mình trước đi

- Chuyện…

Soyeon chưa kịp hỏi cho hết câu thì đèn trong phòng bỗng dưng tắt mất tiêu.

- Ya, sao tắt đèn

Sau khi làm xong cái công việc mà không ai hiểu, Jung-Hwa nhanh nhẹn chạy ra khỏi phòng.

Soyeon mò mẫn đứng dậy tìm điện thoại lấy chút ánh sáng thì từ ngoài cửa, một bóng người lùn lùn tiến vào với cái bánh kem trên tay, vừa đi vừa hát

Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you

- Boram unnie…

- Mỏi tay quá, thổi nến lẹ đi, unnie muốn ăn bánh!

Soyeon tiến lại gần cái bánh kem, sau khi thổi nến thì:

- Unnie àh, tối thui òy, làm sao đây?

- Quên mất, lấy điện thoại ra đi

- Em bỏ nó ở đâu em cũng không biết nữa

- Haiiz, trong túi quần unnie nè, lấy ra dùm đi

- Ở đâu?-Soyeon mò mò chân Boram

- Ya, em mò ở đâu đó? Đừng đừng, đó là mông unnie mà

- Em…em xin lỗi

- Thôi đi, bỏ tay ra, cầm bánh nè, để unnie lấy

Sau một hồi, ánh sáng cũng trở về, và làm cho Boram thấy rõ cái mặt ai kia đang đỏ tươi lên vì lúc nãy sờ trúng chỗ không nên sờ.

Nhưng Boram không hề để ý, tươi cười cầm dao cắt bánh, cứ như hôm nay là sinh nhật mình vậy.

- Quà sinh nhật của em đâu?

- Bánh kem nè, còn chê nữa hả?

- Ơ…

- Ơ cái gì? Đồ tham lam

- Ơ…

- Ăn đi nè, bánh kem của em em phải ăn trước, ăn một miếng đi, phần còn lại để unnie ăn cho.

Boram không cần biết Soyeon có muốn hay không, liền lấy một muỗng bánh to đùng đưa lên miệng Soyeon. Do nó to quá sức tưởng tượng, mặc dù là đã cố há miệng mình ra hết cỡ, nhưng có lẽ chỉ để hớp không khí thôi, miếng bánh vẫn khá là to so với miệng Soyeon. Kết quả là kem dính đầy mép.

- Kem dính đầy miệng rồi nè, không tặng quà thì thôi, cần gì phải làm thế?

Soyeon nhăn nhó, tìm kiếm khăn giấy nhưng có ai đó đã kịp thời ngăn lại, quay mặt Soyeon về phía mình và lau kem trên mép Soyeon bằng…lưỡi mình.

Boram liếm quanh mép Soyeon thật nhanh, chưa đến 2s thì kem đã biến mất.

- Unnie lau rồi đó, không cần tìm khăn giấy đâu

- Unnie…

Nhanh chóng cướp lời Soyeon bằng nụ hôn nhẹ nhàng cực kì ngọt ngào của mình.

Soyeon bất ngờ, đó là điều đương nhiên, và đương nhiên, Soyeon không đẩy ra, đó là điều Boram muốn. Nhưng Boram không ngờ Soyeon lại đáp trả nó một cách nhiệt tình như vậy.

Cả hai buông nhau ra khi cần oxi đến mức cấp bách.

- Em yêu unnie thì em nói đại ra đi

- Em có…

- Đừng chối…không tác dụng đâu

- Không chối thì nhận vậy!

- Nói lại unnie nghe!

- Nói gì?

- Đồ ngốc.

- Ừ, ngốc nên không biết phải nói gì

- Vậy thì thôi

- Đồ ngốc…yêu unnie.
Về Đầu Trang Go down
https://t7wonderland.forumvi.com
 
[ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [ONESHOT] Nhà Ga
» [ONESHOT] Hello Paris ♥
» [ONESHOT] Love Is Pain

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫  :: T-Ara Vietnamese Official Fansite :: Fanfic-
Chuyển đến