♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫

Ť-Ara in our ♥♥♥...(cần tỹn staff choa forum)
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [ LONG FIC ] KEY12A10

Go down 
Tác giảThông điệp
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: [ LONG FIC ] KEY12A10   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Sat Nov 19, 2011 2:53 pm

Author : peS2ut


Pairing : 2PM ♥ T-ARA và một số Idol khác ( nv phụ au sẽ up sau )


Genre : General



Summary : Một ngôi trường cấp ba có tiếng trong thành phố vì số lượng
học sinh giỏi trong trường là một con số đáng nể mà những ngôi trường
khác luôn mơ ước. Cho đến một ngày, xuất hiện một nữ sinh tự tử trong
lớp học. Từ đó, ngồi trường càng trở nên xào xáo hơn bởi vì sự bí ẩn của
người bí ẩn. Rồi cũng nhiều vụ khác nhau xảy ra, mỗi vụ là một người
phạm nhân. Một nhóm bạn thân là học sinh của trường đã tìm hiểu và giải
quyết được vài nguyên nhân gốc của những vụ giết người bí ẩn xảy ra. Từ
đó cái tên Key12a10 ra đời.



NHÂN VẬT CHÍNH CỦA FIC


[ LONG FIC ] KEY12A10 Tumblr_l8xz3zPoA31qa0us4o1_500

[ LONG FIC ] KEY12A10 Yeah1-nichkhun-elle-girl-romatic-early-fall_%281%29

NICKHUN : Hội trưởng hội học sinh, là mẫu người lí tưởng của nhiều nữ
sinh trong trường. Lúc nào cũng tươi cười với mọi người nhưng đó cũng
chỉ là phép lịch sự, sau khi chào hỏi thì câu cửa miệng của anh là "
THẬT PHIỀN PHỨC ". Một mảnh của Key12a10

[ LONG FIC ] KEY12A10 20100914_Taecyeonsuit_2pmhot828

[ LONG FIC ] KEY12A10 Taecyeon78

TAECYEON : Cũng là trưởng hội học sinh, nhưng không phải học tập, chuyên
môn của anh chàng là đánh nhau. Nhưng thành tích vẫn đáng nể trong khi
cứ cúp học suốt để đi chơi. Vì vốn sẵn đầu anh đã rất thông minh. Ngược
lại với Khun, Taec luôn mang khuôn mặt lạnh lùng đi khắp nơi thế nên chả
có một con ma nào dám ngỏ lời với chàng. Một mảnh của Key12a10

[ LONG FIC ] KEY12A10 Wooyoung391

[ LONG FIC ] KEY12A10 12728820180503in3

WOOYOUNG : Hội trưởng hội tám của trường, phụ trách việc tin tức hay
giải trí được phát qua Radio của trường. Người vui tính, hoà đồng với
mọi người, thế nhưng một khi đã giận thì đến nhìn anh cũng không thèm
nhìn. Một mảnh của Key12a10

[ LONG FIC ] KEY12A10 Jiyeon98

[ LONG FIC ] KEY12A10 T-arajiyeonnew20

JIYEON : Không phải là Hot Girl, cũng chả phải Hoa khôi gì nhưng cô nàng
luôn được cánh nam sinh để ý đến bởi vẻ bề ngoài cực dễ thương, tính
cách thì luôn hiền dịu, mềm mỏng. Nhưng đó là đối với người ngoài, trong
nhóm bạn thì tính cách nắng mữa thất thường, lúc giận đem Wooyoung ra
trút giận, đây cũng là một tính cách đặc biệt của cô nàng. Hay gây gỗ
với Khun. Một mảnh của Key12a10

[ LONG FIC ] KEY12A10 20100411eunjung1459x306

[ LONG FIC ] KEY12A10 2-4


EUNJUNG : Cô nàng đích thị là hoa khôi của khối 12, cô nàng được các
thầy cô giáo bầu chọn vì sở hữu một vẻ đẹp sắc sảo và lạ. Không những
vậy, cô còn rất giỏi ở việc trung hoà mọi thứ khi nó ở nhiệt độ nóng. Có
nghĩa là luôn giải hoà cho bạn bè, đặc biệt là Khun và Jiyeon. Một mảnh
của Key12a10

[ LONG FIC ] KEY12A10 979217_3S

[ LONG FIC ] KEY12A10 Dn0ahg

HYOMIN : Thích đùa nghịch, chụp ảnh và du lịch, cô được mọi người biết
đến với những tấm ảnh tự sướng trên blog cá nhân của mình. Sở hữu vẻ đẹp
thiên thần, Hyomin luôn được mọi người yêu mến, nhất là nam sinh. Một
mảnh của Key12a10

Còn lại dàn cast nhân vật phụ Au sẽ post khi cần thiết



_____________COMING SOON___________________

Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 1 (Updated 23.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 23, 2011 10:29 am

sr mọi người zì mí ngày we au bận we' nên post hem đc pi giờ post bù nek Very Happy

CHAP 1





“ Ya~ Park Jiyeon tính ngủ nướng đến chừng nào thế hả ? “ – Tiếng nói của người Jiyeon yêu quý nhất nhưng lại là câu nói mà cô ghét nhất
“ Uhmmmmmmmmm…. … Haizzz. .. Ngủ tí nữa mẹ nhá, hôm nay chủ nhật mà !!! “ – Jiyeon ngáp dài ngáp ngắn
“ Sao mà ngày nào đối với con cũng là chủ nhật thế ? Nhanh đi, thằng Khun nó đợi lâu rồi đó !!! “ – Mẹ Jiyeon
“ Aish!!! LẠi nữa rồi, thế nào cuống cũng nghe bài ca con cá cho xem >< ! NICKHUN ! NICKHUN ! NICKHUN !!! Sao mừ sáng sớm sang nhà mình quài >< “ – Jiyeon lẩm bẩm tức tối


Vùng vằng rời khỏi chiếc chăn ấm áp và cái giường iu vấu của mình Jiyeon tiến đến WC … Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, cô diện trên mình bộ đồng phục của trường, khiến cô càng thêm xinh tươi và trẻ trung. Nhẹ nhàng makeup nhẹ lại cho xinh xinh tí, con gái mà phải điệu tí chứ !

Cô rời phòng bước xuống phòng ăn, tí ta tí tửng … Ngày nào cũng thế, ba cô đi làm từ sớm nên ăn xong rồi. Mẹ cũng vậy nhưng vẫn chờ cô xuống rồi làm bữa sáng để cô ăn sáng cùng … Nickhun !


“ Ya~ Sao cứ sang đây quài thế ? Ăn chực quài >< “ – Jiyeon hét lên
“ Con bé này, ăn nói kiểu gì thế ? Nickhun ngoan hiền dậy sớm sang đi học chung mà … “ – Mẹ Jiyeon bênh vì Nickhun học giỏi
“ Sao mẹ bênh cậu ấy chứ ? Mà cậu nữa … >< “ - Jiyeon
“ Tớ đến đi học cùng với cậu mà, ngày nào chả thế ? “ – Khun giả ngây ăn một miếng bánh mì
“ Gì cơ ? Thế chỉ cần gần đến giờ thì sang cả hai đi chung … Qua sớm quài “ – Jiyeon
“ Té ra tức vì tớ phá giấc ngủ của cậu à ? “- Khun cười
“ Cậu … “ – Jiyeon tức
“ Thôi, ăn nhanh đi rồi đi học “ – Mẹ can ngăn 2 đứa







Trong nhóm bạn gồm Khun, Taec, Woo, Eunjung, Min và Jiyeon. Mọi người ai cũng biết tình bạn giữa họ sâu nặng đến nỗi xem nhau như gia đình của nhau. Tất cả, nhà đều không gần duy chỉ có nhà của Khun và Jiyeon lại sát bên nhau, chẳng những thế ba mẹ của họ lại là hàng xóm thân thiết của nhau. Nên sáng nào 2 người cũng đi học chung. Nhưng trường thì quá xa nên bắt buộc họ phải đi bằng phương tiện để đến đó. Nhưng riêng đối với Khun thì phương châm rẻ đẹp là OK ! Cho nên …


“ Ya~ Nickhun ! Sao cậu keo thế hả ? “ – Jiyeon tức tối
“ Keo gì đâu ? Thế này muốn gì nữa ? Ngày nào cũng vậy mà “ – Khun đọc sách
“ Nhưng tủi quá ! Sao lại là xe Bus ? “ – Jiyeon ngậm ngùi


Chung quanh 2 người là đám người đông nghẹt, chen lấn nhau, không còn chỗ ngồi, nên 2 người phải đứng. Trong khi lúc này thi Taec đang đưa Eunjung đến trường bằng xe moto bởi Taec nghĩ rằng nếu đi moto sẽ rất oách và đồng thời ra vẻ với một số nam sinh. Woo thì đèo Min bằng xe đạp bé xinh với tiêu chí không tốn tiền xăng, không xả khói góp phần làm môi trường thêm xanh sạch đẹp _ _”


“ Cậu phàn nàn nhìu quá ! Tiền xe Bus tớ trả mà “ – Khun nhìn Jiyeon
“ Ừ thì … chỉ là tủi thôi “ – Jiyeon mếu
“ Ngày mai ta sẽ không đi xe bus nữa “ – Khun
“ Thật à ? Cậu lấy chiếc xe đua mới tậu chở tớ đi nhé ! “ – Mắt Ji sáng rỡ
“ Chỉ đi chơi mới đi xe thôi ! Ngày mai thì … đi bộ !
“ Thôi mà ! Đừng làm vậy với tớ “ – Ji
“ Vậy mới tốt cho sức khoẻ “ – Khun cười
“ Nhưng … “- Ji
“ Tới trường rồi !! “ – Đánh trống lãng, Khun vờ


Bước vào trường y như rằng, ngày nào cũng như ngày đó, Nickhun lại bị vây kín bởi nhìu nữ sinh cùng khối. Khun bị che lấp không còn thấy gì ? Jiyeon nhón lên nhón xuống cũng chỉ nghe được tiếng la của Khun … “ Park Jiyeon ! Cứu tớ ! “ …

“ Tự lo nhé ! Ai bảo cho người ta đi xe bus quài làm chi >< “ – Jiyeon bỏ đi
“ Ya~ cậu … “ – Quay phắt lịch sự với đám người đó “ Hihihi … cám ơn các cậu “





Vào lớp, Jiyeon ngồi vào chỗ cạnh Min. Thấy Min thẫn thờ nên dò hỏi nhưng Min chỉ trả lời cho qua loa. Thấy kì lạ cố suy nghĩ xem chuyện gì nhưng vẫn không có được tí manh mối nào. Đằng sau Eunjung đang ngồi làm bài tập, Taec ngủ ngon lành. Woo đang nghe Mp3 …

“ Eunjung này ? Sao không làm bài mà giờ ngồi làm ? “ – Ji
“ Trời … tối qua đi mua đồ với chàng đẹp trai này nên không làm được “ – Eun chỉ vào Taec
“ Thế à ? Mà … Min sao thế ? “ – Ji hỏi nhỏ
“ Không biết, tớ cũng hỏi rồi nhưng không trả lời “ – Eun đồng tình
“ Oaizzzzzzzzzzzz …. Hỏi thằng Woo xem sao “ – Taec ngáp dài ngáp ngắn
“ Hỏi rồi, Woo bảo không có gì ! Từ sáng cậu ấy vẫn bình thường, nhưng từ lúc vào phòng giám thị lấy đồ xong vầy luôn “ – Eun kể
“ Thế à ? Lạ nhì “ – Ji


Đang thắc mắc không ai hiểu gì thì Khun bước vào. Tay cầm quyển sổ mặt nghiêm nghị rất ra dáng một ội trưởng hội học sinh.

“ Taec, lên phòng thầy giám thị lấy số chấm điểm lớp đi “ – Khun dặn
“ Oaizzz … đang ngủ mà … Woo đi đi “ – Taec
“ Đang nghe nhạc mà “ – Woo
“ Thôi mệt, mấy cậu là đám làm biếng, chỉ có Jiyeon đây là siêng năng thôi, để tớ đi lấy “ – Ji nói
“ Uhm ! Về nhanh nhé “ – Eunjung


Trên đường phòng giám thị, Ji không hề bận tâm gì hết. Nhưng nghĩ đến Min mới nhớ chẳng phải cô nàng hôm nay lạ như vậy là liên quan đến phòng giám thị sao ? Thấy lạ nên cũng tò mò từ từ đi đến.

Trước cửa phòng nhìn vào qua lớp kính thì không thấy ai hết. Chắc là không có thầy giám thị, trên bàn thấy là sấp sổ chấm điểm các lớp. Jiyeon mở cửa phòng nhẹ nhàng bước vào, nhưng được nửa bước lại dừng lại suy nghĩ, trước giờ thầy không cho ai bước vào phòng của mình, toàn đứng ngoài cửa rồi thầy đem đồ ra. Nhưng mà hiện tại không có thầy ở đây, nếu có bước vào thì cũng chẳng ai biết. Rón rén bước vào lấy ngay cuốn số chạy phắt ra ngoài cửa, đóng cửa phòng lại và chuẩn bị quay đi để thầy không thấy thì Jiyeon nghe thoáng được giọng của ai đó rất lạ, như đang kiệt sức…

“ Làm ơn … cứu tôi … “ – Giọng nói lạ kêu thỏ thẻ


Giật mình quay người lại nhin qua tấm kính, không thấy ai hết. Run sợ, cô quay người lại định đi về lớp lại nghe …

“ Làm ơn … làm ơn … “ – Giọng nói van nài run run
“ A..a…ai đó “ – Jiyeon nhỏ giọng vì sợ
“ Cứu tôi … làm ơn “ – Giọng nói tiếp tục phát ra 1 cách sợ hãi


Jiyeon quyết định mở cửa bước vào. Đi tìm kiến chung quanh nhưng không thấy gì cả nên cũng lo lắng. Tự nghĩ không lẽ bị lãng tay nghe nhầm ??? Ngó qua ngó lại thì … thấy một cái rương to, trên đó phủ đầy bụi, bị đè chồng lên là những đồ vật cá nhân và một số sổ sách làm việc của thầy giám thị. Không đắn đo gì cả, Jiyeon chậm rãi tiến đến …

“ Em đang làm gì thế ? “ – Thầy giám thị

[IMG]

Thầy Alex giám thị của trường


“ À…a…e…e…em đến lấy số chấm điểm thưa thầy “ – Jiyeon lắp bắp
“ Thế em lấy được chưa ? “ – Thầy
“ D..d….dạ d..được rồi “ – Jiyeon run cầm cập
“ Vậy về lớp đi “ – Thầy
“ Deh ! “ – Ngoan ngoãn quay về lớp


Bước vào lớp Jiyeon thẫn thờ không khác gì Min. Min thấy thế biết lí do ngay. Ji đặt sổ lên bàn giáo viên rồi quay về chỗ của mình. Min nhìn Ji …

“ Cậu cũng nghe … đúng không ? “ – Min lo sợ
" Thế không lẽ vì vậy ... mà... mà cậu thế này à ? " - Ji ngạc nhiên
" Uhm, tớ ... đã nghe ... nhưng không biết được tiếng nói đó phát ra từ đâu, mà giọng nghe quen quen ... " - Min nghi ngờ
“ Ừ … là giọng của một nữ sinh … “ – Jiyeon và Min nhìn nhau trong lo sợ

_____ END CHAP 1 ____


Được sửa bởi peS2ut ngày Thu Nov 24, 2011 8:20 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 2 (Updated 23.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 23, 2011 10:37 am

CHAP 2



Bước vào lớp Jiyeon thẫn thờ không khác gì Min. Min thấy thế biết lí do ngay. Ji đặt sổ lên bàn giáo viên rồi quay về chỗ của mình. Min nhìn Ji …

“ Cậu cũng nghe … đúng không ? “ – Min lo sợ
" Thế không lẽ vì vậy ... mà... mà cậu thế này à ? " - Ji ngạc nhiên
" Uhm, tớ ... đã nghe ... nhưng không biết được tiếng nói đó phát ra từ đâu, mà giọng nghe quen quen ... " - Min nghi ngờ
“ Ừ … là giọng của một nữ sinh … “ – Jiyeon và Min nhìn nhau trong lo sợ

4 người ở dưới nghe lén nhưng chả hiểu gì cả. Cũng tò mò lắm nhưng vì đang học nên không hỏi gì cả. Mội người một suy nghĩ, cố gắng nghĩ xem tại sao 2 người đó lại trở nên như vậy ?

Giờ ra chơi, ai cũng đi ra ngoài, Taec nằm ngủ, Woo và Eunjung xuống Căn tin mua snack. Khun đi vệ sinh vào vẫy nước vào mặt Jiyeon chọc …

“ Ya~ vô duyên quá ! Ướt mặt người ta hết rồi này “ – Jiyeon lấy gương soi
“ Tưởng quên hết tụi tớ rồi chứ “ – Khun cười
“ Sao lại quên ? Aigoo sáng mới makeup giờ lem hết rồi nè “ – Jiyeon
“ Ừ ! Mà kể tớ nghe đi “ – Khun kéo ghế ngồi kế
“ Kể gì ? Nhiều chuyện “ – Jiyeon xua tay
“ Chuyện hồi sáng ấy ? Sao cậu và Min lại thế ? Nhỏ nào kêu cứu “ – Taec chỏ mỏ vào
“ Vô duyên, tớ đi trang điểm lại đây “ – Jiyeon te te chạy ra WC

Jiyeon đã chạy đi và làm phận sự ngày nào cũng làm là Makeup. Khun và Taec nhào tới hỏi Min nhưng cô vẫn không hé miệng. Tất cả đều bất lực, đợi Woo và Eunjung mua snack xong vào rồi nhờ vả hai người ấy …







Tan học xong tất cả về nhà, đám Khun, Taec,Woo vẫn không cam lòng khi không moi được tin gì ? Họ cứ bám theo nịnh nọt nhưng Jiyeon và Min nhưng 2 nàng vẫn im lặng vì họ biết thứ nhất họ vẫn chưa có bằng chứng gì cả, khi họ cố gắng tìm vẫn không thấy được gì nên khi nói chắc mọi người sẽ cho là vớ vẩn nên tránh việc bị chọc thì im lặng có lẽ là tốt nhất bây giờ…

Tối về nhà khi tất cả đang onl trên yahoo ! Mọi người tối nào cũng onl để chơi game hay nghe nhạc xem tin tức, ..v..v.. Hôm nay lạ là cả 3 chàng trai đều để status giống nhau “ JiMin ác độc … bạn bè mà không nói gì hết Sad( “. Chợt mỉm cười vì trò trẻ con đó thì một khung chat có nick kì lạ và không hề quen biết BUZZ! Jiyeon …

I_want_die : BUZZ!
JiBaby : Cho hỏi ai vậy ?
I_want_die : Hay lắm !!! Tìm được cơ đấy
JiBaby : Ai vậy ?
I_want_die : Hôm nay chỉ là chuyện nhỏ, ngày mai mới là chuyện lớn
JiBaby : Chuyện nhỏ chuyện lớn gì ở đây ? Nói rõ xem nào ?
I_want_die : Haha! Ngày mai sẽ thấy … Một sự khởi đầu mới
JiBaby : You là nam hay nữ ? lớn hay nhỏ ?
I_want_die : Không cần biết, nhưng mà công nhận mày gan thật Park Jiyeon à
JiBaby : Sao biết tôi ? Chuyện gì nữa đây ?
I_want_die : Chưa đâu, nhưng chẳng ai biết được ngày mai sẽ xảy ra gì kaka =))



Chưa hiểu được mọi chuyện thì Nick I_want_die lại offline. Jiyeon buzz lại mấy lần vẫn không trả lời. Thật sự bấn loạn ngay bây giờ, chẳng biết làm gì bởi chưa có gì cho là chắc chắn. Thôi thì cứ để mọi chuyện trôi qua êm xuôi ! Cô out rồi ngủ một giấc ngon lành, đợi sáng mai vào xem là chuyện gì ?







Sáng sớm Jiyeon và Khun đang đi bộ đến trường, cả hai nói chuyện cười đàu sôi nổi khiến cho biết bao nhiu người ven đường ganh tị và muốn hòa nhập vào cuộc nói chuyện của hai người. Khun đang xách cặp giúp Jiyeon, đó là điều anh làm hằng ngày, ổn mà, con trai phải ga lăng tí chứ ^^! Bước vào trường chưa đây 5 giây…

“ Khun Ji … Khun Ji à !!! C..c…chuyện lớn rồi “ – Woo
“ Chuyện gì lớn ? “ – Nghe hai chữ chuyện lớn mà Jiyeon muốn rớt tim
“ Vào sân trường đi rồi biết “ – Min nắm tay kéo Jiyeon vào



Giờ đây thì đã có đủ mặt của tất cả học sinh trong trường. Giáo viên cũng thế. Trước mặt họ là … một thi thể !!! Cô nữ sinh bị treo cổ lên cột cờ trên lầu 3 đếm xuống đặt giữa trường. Đầu tóc bù xù, cả người rướm máu, mắt vẫn mở to, da thì bầm tím … người hơi bốc mùi.
Và đặc biệt là cô không còn đầy đủ 10 ngón tay, phía tay phải, ngón áp út bị “mất” ???


[IMG]
“ Trời ạ ! HuynA ? Cậu ấy sao lại ??? “ – Eunjung bất ngờ
“ Chuyện gì thế này ? Đây là lần đầu trường mình gặp chuyện này đấy “ – Taec nhăn mặt ngạc nhiên
“ Cc..c..chuyện lớn ??? “ – Cố lục lọi lại trong kí ức, Jiyeon hoảng sợ
“ Cậu biết được gì à ? “ – Khun nhìn Jiyeon như hiểu được gì
“ Tớ …tớ … “ – Jiyeon ngậm ngùi
“ Cả cậu nữa đó Min ? 2 cậu sao vậy ?? “ – Woo
“ Tớ … “ – Min run sợ


Trở về lớp một cách lẵng lẽ cho dù bên ngoài vẫn đang sôi nổi ầm ĩ tiếng hét của học sinh trước cái chết của HuynA. Một số thầy cô vẫn cố liên lạc với gia đình HuynA xem sao. Trong lớp hiện giờ đã tập hợp đủ Khun, Taec, Eunjung và Woo …

Min từ từ kể lại chuyện mình trải qua lúc xuống phòng giám thị lấy đồ trực cho lớp. Rồi lần lượt Jiyeon cũng kể, thấy bắt đầu có chuyện nên mọi người suy nghĩ và bắt đầu bàn luận …
Từ những việc ngày hôm nay xảy ra thì mọi người cũng bắt đầu cố gắng tìm ra dấu vết và nguyên nhân … đằng sau cái chết của HuynA.

“ Vậy là tất cả đều bắt đầu ngày hôm qua ? “ – Eunjung
“ Ừ “ – Min
“ Hôm qua khi các câu nghe tiếng nói đó phát ra trong phòng thầy Alex à ? “ – Woo
“ Ừ, rõ ràng là nghe đó nhưng tớ không dám vào “ – Min
“ Còn tớ thì mò vào lúc thầy đi, có cảm giác như là cái rương đựng giáo án của các GV ấy, hình như … “ – Jiyeon
“ Cậu nghĩ tiếng cầu cứu từ chiếc rương ấy mà phát ra à ? “ – Khun
“ Uhm ! Tớ nghĩ vậy ? “ – Ji
“ Ừ, còn cái nick I_want_die là sao ? “ – Taec
“ Không biết, hôm qua buzz tớ rồi nói là hôm nay có chuyện lớn thì ra là HuynA … “ – Ji
“ Có khi nào tên đó liên quan đến vụ này không ? “ – Eunjung
“ Nhưng tiếng đó phát ra từ chiếc rương trong phòng phòng thầy Alex “ – Woo
“ Không lẽ là … “ – Min


Chưa kịp nói gì thì, thầy giám thị - Alex - bước vào cắt ngang cuộc nói chuyện một cách bí ẩn bảo hôm nay sẽ thay cô Baek trông lớp, vì chuyện của HuynA nên danh tiếng của trường cũng bị ảnh hưởng, tất cả giáo viên được tập hợp lại lo trả lời các cuộc gọi từ tòa soạn và một nửa là của phụ huynh học sinh.

Tất cả học sinh vẫn chưa hết bàng hoàng nên một số rơi vào tình trạng rối loạn thần kinh tạm thời được đưa đi nghỉ ngơi ở phòng y tế. Tổng thể lớp chỉ còn có mỗi 6 người. Tất cả đều đã đi sang lớp khác và cho là đó sẽ là nơi an toàn vì lớp mọi người đang học trên sân thượng, được cho là khá vắng vẻ hằng ngày ...

" Cô Baek bận hả thầy ? " - Taec
" Uhm, cô đang liên lạc với PH em HuynA " - Alex
" Tội cậu ấy thật nhưng sao lại xảy ra chuyện này nhỉ " - Eunjung dò xét nét mặt của thầy
" Thôi các em ở lại lớp làm BT nhá, không được đi đâu đấy ! Thầy đi rồi về " - Alex rời lớp

Mọi chuyện vẫn chưa được rõ ràng, nhưng vẫn cố tìm ra manh mối. Mọi người hẹn nhau tối 7h sang nhà Khun bàn chuyện rồi từ từ xem sao. Kể luôn chuyện tìm hỉu nick I_want_die là của ai ? Biết rằng chuyện này rất bất khả thi vì đơn giản họ chỉ là những học sinh chưa tốt nghiệp và đặc biệt rất có thể là những hồng tâm tiếp theo mà những mũi tên bóng tối muốn lao tới ???


" Haizzz sao các cậu tới lâu quá vậy ? " - Ji đang lo sợ
" CĂng thẳng quá rồi đó Sâu, thư giãn đi " - Khun đưa Ji cốc nước
" SÂU ? Sao gọi tớ thế ? " - Ji tức
" Tối ngày ngủ quài, không là Sâu ngủ thì là gì kaka " - Hả hê Khun cười
" Cậu chán sống rồi " - Ji lao tới dùng gối đập tới tấp vào Khun

Tuy đã đỡ nhưng vẫn không thể tránh khỏi, lúc này Khun phía dưới, Ji ngồi lên người Khun phía trên vẫn không quên đập gối thật mạnh vào người Khun. Một bên không hối lỗi cứ chọc tức bên kia, bên kia thì xì khói mặt đỏ bừng bừng ...


" Ya ~ Tụi tớ cũng có mặt ở đây đó " - Woo trêu
" Thì sao ? Cho chết tội nói bậy ? " - Ji vẫn không ngừng
" Ui da ! Ai đó ngăn cậu ấy lại đi chứ Sâu mà nặng quá >< " - Khun van nài


Sau vài phút ổn định chỗ ngồi, tất cả đã bắt đầu trao đổi những suy luận và kế hoạch của mình

" Thế mai tính sao ? " - Eunjung
" Chả biết nữa ! Lo quá, hôm nay chắc gặp nick lạ đó nữa quá " - Ji
" Đưa pass tớ đi, tớ nới chuyện với nó cho " - Taec
" Điên sao đưa cho cậu ? Nói năng nóng nảy như cậu chắc ... " - Woo lắc đầu
" Aigooo ! THôi giờ vầy đi, ngày mai chúng ta sẽ tiến hoành kế hoạch thế này. Woo và Min vì là tổng đài News trong trường nên chắc được vào xem thi thể của HuynA, chắc chắn họ sẽ không cho học sinh tụi mình chụp hình đâu nên cậu cứ nghĩ cách làm sao mà có những tấm hình rõ đẹp nhá! " - Khun
" SAo vậy ? Tớ sợ lắm " - Min
" Có tớ mà sợ gì ? " - Woo
" Ừ được đó ! Mai tớ và Taec sẽ bám đuôi thầy Alex " - Eunjung
" Còn tớ ? " - Ji
" CẬu cứ nói chuyện bình thường với hắn, cứ ráng moi được điểm giống của hắn với thầy ra so sánh thừ " - Khun
" Còn cậu ? " - Cả đám
" Tớ à ? Không biết nữa, tớ sẽ điều tra xem mọi người xung quanh HuynA koi kím được thông tin gì không ? "- Khun


Tất cả ra về và bắt đầu cho kế hoạch sáng mai. Khun tiễn bạn xong cũng lên phòng chuẩn bị làm bài tập rồi xong ngủ để mai tính từ từ xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ? Nhưng mẹ anh lại gọi xuống và bảo có ai gửi quà cho anh. Đem hộp quà lên rồi từ từ mở hộp quà ra món quà... MỘT NGÓN TAY !!! ... Kèm theo bức thiệp nhỏ ...


" Vui vẻ mà ngắm nó đi nhé ! Tao sẽ không để mày yên đâu Hội trưởng hội học sinh Nickhun !!!
I_want_die "



________END CHAP 2________


Được sửa bởi peS2ut ngày Thu Nov 24, 2011 8:21 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 3 (Updated 23.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 23, 2011 10:41 am

CHAP 3





Tất cả ra về và bắt đầu cho kế hoạch sáng mai. Khun tiễn bạn xong cũng lên phòng chuẩn bị làm bài tập rồi xong ngủ để mai tính từ từ xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ? Nhưng mẹ anh lại gọi xuống và bảo có ai gửi quà cho anh. Đem hộp quà lên rồi từ từ mở hộp quà ra món quà... MỘT NGÓN TAY !!! ... Kèm theo bức thiệp nhỏ ...


" Vui vẻ mà ngắm nó đi nhé ! Tao sẽ không để mày yên đâu Hội trưởng hội học sinh Nickhun !!!
I_want_die "









Sáng hôm sau Jiyeon sang nhà gọi Khun dậy, chưa bao giờ xảy ra chuyện này. Trước giờ Khun luôn là người dậy sớm sang gọi Jiyeon dậy đi học cùng, thế mà hôm nay, hỏi sao mà Jiyeon không lạ và tò mò … ? Jiyeon chào hỏi xong thì lên lầu sang phòng Khun gọi anh dậy.

Bước vào phòng, Jiyeon thấy kì lạ, bình thương thì Khun rất sạch sẽ nếu phòng bừa bộn một chút thì anh vô cùng khó chịu buộc phải thật ngăn nắp mới ok ! Thế nhưng hôm nay … sách vở còn đang làm bt dang dở vẫn đặt trên bàn, máy tính vẫn mở, quần áo thì không gọn gàng, nằm lăn lóc trên sàn …


“ Khun à ! Không dậy đi học à ? “ – Jiyeon lay người Khun
“ … “ – Khun vẫn im lặng
“ Khun à … dậy đi … có nghe tớ nói gì không ? “ – Jiyeon
“ … “ – Khun nằm bất động

Bắt đầu thấy lo lo, Jiyeon lay người mạnh hơn, tình cờ phát hiện người Khun nóng như lửa đốt. Anh bị sốt ! Một chuyện lạ, mới hôm qua còn bình thường mà nhất Khun đâu phải người không lo cho bản thân ??? Jiyeon lay mạnh hơn nữa, cô sợ hãi không biết Khun bị sao …

“ Khun à, tỉnh dậy đi, đừng chết nhá … “ – Rưng rưng Jiyeon nói
“ Khó chịu quá “ – Khun nói khẽ
“ Hả ??? cậu tỉnh rồi à ? Sao nãy giờ ko nói ? “ – Jiyeon
“ Cậu nắm cổ áo tớ, nghẹt thở sao nói ? “ – Khun
“ Thế à ? Sr nhá … lo quá “ – Jiyeon nhăn nhó
“ Thôi, ngồi đây nhá ! Tớ thay đồ “ – Khun
“ CẬu không sao chứ ? “ – Ji
“ Ừ, sốt thôi mà “ – Khun đi thay đồ
“ Hôm nay cậu ấy lạ quá ! Tối qua xảy ra chuyện gi à ? “ – Ji nói thầm


Bước âm thầm vào nhà vệ sinh thay đồ, Khun khẽ cởi chiếc áo thun trên người ra… Một vết bầm ??? Chuyện gì đã xảy ra với anh tối qua ? Chẳng có gì to tát cả, chỉ đơn giản là một trò lừa gạt … !!!

Đêm đó khi anh nhận được ngón tay, tất nhiên anh rất hoảng và nghĩ lại mình chưa hề gây oán với ai, nhưng nhìn kĩ lại nét chữ tì rõ là chứa đầy sự căm ghét và tức giận !!! Anh định vứt vào thùng rác nhưng kịp suy nghĩ lại là hình như ngón tay này có liên quan mật thiết tới HuynA – cô bạn cùng lớp vừa chết sau một vụ giết người bí ẩn … - thế nên anh đã giữ và ướp đá nhưng cố gắng không cho gia đình biết.

Anh đã bớt căng thẳng, tự ngồi quan sát thấy được nét cắt trên ngón tay là nét khứa nhiều lần, thầm đoán người cắt ngón tay này không mạnh khỏe, rất yếu vì người bình thường thì chỉ cần 1 nhát cắt thì ngón tay đã đứt, huống chi nết khứa nhiều quá như gần chiếm hết nửa ngón tay. Đó đã là điều chắc chắn trong suy nghĩ của anh lúc bấy giờ …

Chợt khi đang suy nghĩ thì nick chat lạ mà đã chat với Jiyeon hôm qua là nick I_want_die đã buzz Khun, biết là hắn nên Khun hơi bàng hoàng một chút vì đơn giản trước giờ anh chưa bao giờ nói chuyện với ai được lâu, sợ hắn sẽ out nhanh và không có được manh mối nào …


I_want_die : BUZZ
I_want_die : Nhận đc quà chưa ?
Khunhhs : Mày là ai ?
I_want_die : Tao hỏi mày trc mà haha
Khunhhs : Rồi, quà đẹp lắm, tao sẽ giữ kĩ và cho nó vào lồng kính lâu lâu đem ra ngắm
I_want_die : Thằng láo xược, mày nghĩ nói vậy tao sẽ để yên cho mày sao ?
Khunhhs : Tao đã làm gì mày à ?
I_want_die : Kakaka ... chắc mày không biết ... nhưng mà từ từ mày sẽ thấy được lỗi của mày
Khunhhs : Thế hồng tâm tiếp theo mày nhắm đến là ai
I_want_die : sao mày ngu thế ? Mày nghĩ tao sẽ nói cho mày nghe à ?
Khunhhs : uh ... tao biết cũng không phải dân học thức gì nên có thể ngu dốt mà nói tao biết
I_want_die : mày được lắm thằng mất dạy ... đợi đấy
Khunhhs : uh, tao đợi ...
I_want_die : ra công viên đi, tao sẽ cho mày biết tao sắp ném mũi tên vào ai kaka
Khunhhs : ... chỗ ghế đá , ta đợi mày ở đó



Thế là Khun cũng bước ra khỏi nhà và đi ra công viên. Nhưng anh đâu ngốc đến nỗi, ai bảo gì làm nấy ? Anh có lập trường riêng của mình. Anh không đứng yên ngay chỗ đã hẹn là chỗ ghế đá. Anh đứng ngay hàng bán đồ ăn đối diện, chờ lâu quá không thấy ai nên biết mình bị cho leo cây, lẳng lặng quay về. Không ngờ từ phía sau, một người mặc toàn đồ đen che mặt lại đến đánh anh túi bụi, anh cũng quay lại kháng cự, hắn đập cây gỗ vào ngang bụng phãi anh để lại vết bầm khá nặng, còn hắn cũng chả khá khẩm gì khi bị anh cho mấy cú đấm vào đầu ... Xong hắn bỏ chạy để không bị phát hiện.

Đứng trong phòng tắm suy nghĩ lại thì rất có thể là thầy Alex, vì dáng người hắn rất đô và to con như thầy. Nhưng đúng như anh phán đoán, hắn rất yếu nên phải dùng lực của cây gỗ để hạ gục anh. Một mớ bồng bông rối bời, không lí giải được gì ? ...


“ Ya~ cậu tính chừng nào ra hả Nickhun ??? “ – Jiyeon hét to bên ngoài làm anh hoảng hồn rút ra khỏi đống suy nghĩ nhức ốc
“ Từ từ, ra liền hi hi “ – Khun nhanh chóng thay đồ ra ngoài với Jiyeon



...



Bước vào trường, anh thấy Doojun – bạn thân của anh từ cấp 1 nhưng do hạnh kiểm và học lực không tốt nên bị chuyển sang lớp bên cạnh, Doojun là bạn trai của HuynA – Cậu ấy ngồi như tượng trên ghế đá trường, nhìn sang bên cạnh, nhưng đó là một chỗ trống ... Có lẽ là chỗ HuynA đã ngồi cùng cậu ...

Khun dặn Ji vào trước và bắt đầu kế hoạch với mọi người đi, để anh sang an ủi thằng bạn chí cốt một chút, vì đau khổ nhất là chình mắt chứng kiến cái chết thê thảm của người mình yêu. Đó là việc quá tàn nhẫn đối với thằng bạn nhạy cảm như Doojun ...



“ Sao không vào lớp ? “ – Khun cười nhẹ
“ Ừ, tớ ngồi đây tí “ – Doojun cười buồn
“ Tớ biết cậu đau khổ lắm ! Nhưng thôi Jun à ! Chuyện qua rồi, đừng nghĩ nhiều về nó nữa “ – Khun
“ HuynA là mối tình đầu tiên cũng là cuối cùng của tớ ! CẬu nghĩ sao nếu chứng kiến người yêu của mình chết thê thảm mà lại không toàn thay như thế ? “ – Doojun hơi kích động
“ Jun à ! Tớ chưa gặp chuyện này bao giờ nhưng làm ơn, tớ không muốn thấy ai đau đớn vì cái chết của HuynA nữa ! Đủ lắm rồi ! “ – Khun
“ Thôi đi, tớ sẽ tìm ra cái thằng khốn nạn ấy ! Chính tay tớ sẽ giết nó “ – Doojun quả quyết
“ Jun à “ – Chưa kịp nói thì Doojun đã về lớp



...



Vào hành lang, Alex đang tuần xem có học sinh nào trốn học cúp tiết không chăm chỉ học hành hay không, nhất là mấy đứa nam, thường trốn vào nhà vệ sinh để hút thuốc ... Nhưng thầy tình cờ nghe được ...


“ Thế cậu tính sao ? “ – Là giọng Taec
“ Sao là sao ? Cậu hỏi tớ thế làm gì ? “ – Eunjung rươm rướm nước mắt
“ Không biết đâu, mau đi mà giải quyết đi, tự nhiên chơi với đứa nào rồi bắt tớ lãnh à ? Tớ không ngu vậy đâu Eunjung “ – Taec nói
“ Đồ khốn nạn ! Là của cậu chứ của ai nữa, tớ mới làm vậy với cậu thôi “ – Eunjung bật khóc
“ Mệt ! Tiền nè ! Đi đi phiền phức “ – Taec bỏ đi không thèm nhìn lại


Khẽ nấp sau bức tường nghe được hết câu chuyện. Vốn đã được giáo viên yêu quý vì cái đức tính tốt và học giỏi, nên Alex đến bên cạnh đưa khăn giấy cho Eunjung là để chia sẽ nỗi buồn cô đang gặp phải …


“ Thầy ? “ – Eunjung
“ Vào phòng thầy đi “ – Alex
“ Vâng ! “ – Eunjung ngoan ngoãn


2 người đã đi đến phòng giám thị, Taec bẽn lẽn chạy theo sau, khỏi nói ai cũng hiểu vừa rồi chỉ là mộ vở kịch 2 người nghĩ ra. Lo lắng chạy theo xem họ thế nào, vì Alex bây giờ là người bị nghi ngờ nhiều nhất…


“ Em ngồi đây đi, thầy đi lấy nước “ – Alex
“ Deh ! “ – Eunjung

Sau khi Alex ra khỏi phòng, Eunjung xi nhan cho Taec vào kiếm hộ. Hai người bới tung đồ xem cái rương ở đâu. Đó là việc của Taec, còn Eunjung thì đang kiếm xem trên bàn có mấy miếng cao dán không vì theo nguồn tin Khun nhắn tin cho cô lúc tối, chắc chắn hắn sẽ bị thương nhức mỏi nên cần cao dán để giúp thoải mái đỡ đau. Nhưng chả thấy gì cả, cộng thêm cái rương !!! Chẳng có gì trong đó cả, toàn sách vở giáo án giáo viên gửi giữ hộ… Công cốc !!!

Hai người kịp trở về trước khi Alex quay về phòng. Thầm chửi rủa cái người bí ẩn … nhưng không thể trách được hắn được, phải chăng có uẩn khúc hắn mới làm vậy ???

“ Đẹp không ? Anh ấy mới tặng mình đấy “ – Yoona đang khoe bạn bè về chiếc nhẫn đeo trên tay

Tất nhiên là được mọi người tấm tắc khen đẹp vì cô là Hot Girl của khối 11, nên rất nhiều người theo đuổi nhất là nữ sinh để được nổi tiếng lây. Taec và Eunjung lẳng lặng trở về lớp và thông báo cho mọi người biết tin buốn khi không có manh mối nào …

Đó là vào đầu giờ, bây giờ đã gần hết giờ chơi. Mọi người đang bàn tán sôi nổi …

“ Oh yeah ! Tớ xin vào được xem thi thể HuynA rồi, tối nay đi “ – Woo
“ Aigoo , ghê quá chừng, lạnh nữa “ – Min nhăn nhó
“ Ừ, cố gắng nhé ! Chứ tụi tớ … pó tay huhu “ – Taec đập đầu cuống bàn


Chưa kịp bình tĩnh thì từ xa, Junho bạn cùng lớp chạy vào lớp hét toáng lên ngay sau khi tiếng chuông điểm giờ chơi kết thúc …

« MỌI NGƯỜI ƠI … LẠI THÊM MỘT NGƯỜI NỮA RỒI « - Junho đầy hốt hoảng

“ Là sao ? không hiểu ? “ – Ji
“ Yoona … Yoona … cậu ấy … giống HuynA “ – Junho lắp bắp


Cả trường chãy ra sân trường xem, thì lại giống HuynA . Yoona đang bị treo trên cột cờ cao trên tận tầng 4, ngón tay áp út cô đã bị cắt đứt, bây giờ không còn sức lực nào nữa vì cô vẫn chưa bị giết … Cả trường hoảng loạn chạy qua chạy lại tìm một tấm thảm nào đó có thể đỡ cô …

“ Làm ơn … cứu tôi … “ – giọng van nài yếu đuối không còn hơi của Yoona

Nhưng khi có vài bạn nam sinh nam lên được tận lầu 4 thì … « AAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaa » - Yoona hét thất thanh


Bây giờ … Cô đang nằm đấy ! Bất động, máu từ trong đầu chảy ra khá nhìu, … cô chết tươi tại chỗ và không nhắm mắt … ngón tay áp út … lại bị mất tích một cách bí ẩn …


END CHAP 3
[img][IMG][/img]
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 4 (Updated 24.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Thu Nov 24, 2011 8:33 am

CHAP 4



Cả trường chãy ra sân trường xem, thì lại giống HuynA . Yoona đang bị treo trên cột cờ cao trên tận tầng 4, ngón tay áp út cô đã bị cắt đứt, bây giờ không còn sức lực nào nữa vì cô vẫn chưa bị giết … Cả trường hoảng loạn chạy qua chạy lại tìm một tấm thảm nào đó có thể đỡ cô …

“ Làm ơn … cứu tôi … “ – giọng van nài yếu đuối không còn hơi của Yoona

Nhưng khi có vài bạn nam sinh nam lên được tận lầu 4 thì … « AAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaa » - Yoona hét thất thanh


Bây giờ … Cô đang nằm đấy ! Bất động, máu từ trong đầu chảy ra khá nhìu, … cô chết tươi tại chỗ và không nhắm mắt … ngón tay áp út … lại bị mất tích một cách bí ẩn …


Cả trường tản rộng ra né thi thể hiện tại của Yoona. Khun và Taec chạy đến gần nhìn kĩ xem thì quả thật như họ đoán. Ngón tay áp út lại biến mất, nhưng rõ là không thể nào còn là bí ẩn nữa, vì hung thủ luôn luôn cắt ngón tay đó trước khi sát hại tính mạng của nạn nhân. Thi thể được nhân viên ý tế đưa đi, đồng thời gia đình Yoona cũng được gọi đến để biết được việc không được tốt đã xảy đến với Yoona. Nhưng rõ là không phải đưa đến cấp cứu, có lẽ trên đường họ sẽ hội ý đưa cô đến nhà xác ngay lập tức. Như phía bên cảnh sát điều tra mấy hôm nay thì họ vẫn để thi thể của HuynA để từ từ tìm ra manh mối của vụ án. Nhưng giờ có thêm Yoona có lẽ, họ cũng sẽ giữ lại thi thể cô ...


" Ghê quá !!! Tớ hoàn toàn không đoán được là tên này nghĩ gì ? " - Jiyeon
" Chả ai có thể đoán được " - Woo
" Tên này khùng, điên hay biến thái thế ? Tớ thấy toàn nạn nhân nữ " - Min
" Có lẽ sẽ có nạn nhân tiếp theo " - Taec
" Đừng nói xui vậy " - Eunjung
" Thật đó, các cậu nghĩ xem, có người thứ nhất, có người thứ hai thì cũng có thể sẽ có người thứ ba ? " - Taec phân tích
" Nhưng nếu vậy thì ... phải chuẩn bị tinh thần làm sao ???? " - Jiyeon
" Cứ chờ xem, nạn nhân tiếp theo sẽ là ai ??? Rồi từ từ chẩn đoán sự việc ... Tớ có chuyện muốn nói với các cậu " - Khun
" Chuyện gì ấy ? " - Min
" Hôm trước tớ có nhận được hộp quà, trong đó là NGÓN TAY của HuynA... " - Khun
" ????? " - Cả đám
" Tớ đã chat với tên đó, tớ thấy cách nói chuyện của hắn không giống với một người có học thức và trưởng thành, thường thì người trưởng thành sẽ nói chuyện rất từ tốn và không háo thắng nhưng hắn thì tớ thấy giống với một học sinh quậy phá hơn ... Đó là suy đoán " - Khun
" Thế sao giờ ??? " - Eunjung


Đang bàn bạc thì Loa trường phát lên theo chỉ thị của thầy hiệu trưởng " Các em thân mến, thật sự trường chúng ta đang gặp một tình huống vô cùng khó khăn và cấp bách. Thầy biết hiện tại có rất nhiều em hoảng sợ và có thể dẫn đến suy nhược thần kinh vì liên tiếp đón nhận hai tai nạn khủng khiếp nhất trong trường ta mà trước giờ chưa hề xảy ra, nên giờ để các em ổn định được tinh thần, các em sẽ được giáo viên sắp xếp cho ra về và nghỉ phép một tuần, đợi khi trường ta tìm ra được mấu chốt của hai vấn đề qua các em sẽ được thông báo ngày chính thức đi học lại. Cảm ơn các em, Thầy Hiệu Trưởng !!! "


Nghe xong khẩu hiệu đó, mọi người được sắp xếp ra về. Vì có lợi thế về thời gian, mọi người trong nhóm bắt đầu làm theo kế hoạch tiếp theo. Khun và Taec đi theo nhóm bạn chơi thân của HuynA để tìm hiểu thêm điều cần biết. Eunjung và Hyomin đi tìm nhóm bạn của Yoona để biết hêm thông tin chi tiết về vụ việc hôm nay... Woo đi đến khu cách li thi thể để xem xét kĩ lại xem có được tí manh mối nào không. Woo mang ngón tay của HuynA đến cho nhân viên pháp y giữ để có gì họ sẽ khám nghiệm vì đó là chuyên ngành của họ ...

Jiyeon đang đi lòng vòng xung quanh trường xem lại mọi thứ có gì lạ không. Cô gặp Lee Teuk - Bạn trai của Yoona - Đang đứng buồn rầu một mình trước vũng máu mà xác Yoona vừa nằm cách đấy ít phút !!!

" Teuk à " - Jiyeon
" H..Hả " - Teuk thờ thẫn
" Tớ rất tiếc về chuyện này !!! Đừng buồn nhé " - Jiyeon
" Ừ, hôm nay là kỉ niệm 100 ngày chúng tớ quen nhau thế mà ... " - Teuk ngậm ngùi
" Teuk à ... " - Jiyeon
" Cậu ấy chỉ kịp đeo được chiếc nhẫn tớ tặng chưa đầy 10 phút .... " - Teuk nói
" Ừ ... đừng buồn mà !!! " - Ji
" Ừ, tớ đi đây " - Teuk đi


Còn lại Jiyeon một mình, cô mới để ý đến việc ngón tay áp út. Chẳng phải đó là ngón đeo nhẫn tình nhân sao ? Trước khi Yoona được Teuk tặng nhẫn thì mọi chuyện không có gì, nhưng từ lúc đeo nhẫn !!! Không lẽ nguyên nhân là do chiếc nhẫn ??? Nhưng tại sao lại là do chiếc nhẫn, không phải quá phi lí sao ??? ...

" Chiếc nhẫn ??? Nhưng ... lí do là sao ???? " - Đang miên man suy nghĩ
" Chiếc nhẫn sao ??? " - Thầy Alex
" A !! Thầy " - Ji giật mình
" Em nói gì vậy ? " - Alex
" K..không có gì !! Sao thầy ở đây ? " - Ji
" Thầy cũng giống em thôi ... làm những việc đang làm " - Alex khó hiểu
" Ý thầy là sao ? " - Ji
" Chẳng phải em đang nghĩ đến chiếc nhẫn sao ??? " - Alex cười nhẹ
" Thầy ... thầy biết gì sao ? " - Ji bất ngờ
" Ừ !!! Những gì em biết cũng là những gì thầy biết " - Alex nói xong rồi bỏ đi


...

[IMG]
[IMG]

Bạn của HuynA





Tại nhà Jihuyn - Nickhun và Taecyeon đang cùng trò chuyện và chia sẻ với họ về cái chết đau thương của HuynA. Trong khi trò chuyện thì Khun được biết khá nhiều thông tin từ HuynA. Sở thích hay việc hay làm, vâng vâng ... Cho đến một chi tiết mà có lẽ đó sẽ là chi tiết mà Khun mong chờ từ lâu, bởi lẽ nó liên quan mật thiết tới cái chết của HuynA ...

" Hôm đó tớ thấy thầy Alex gọi HuynA ra nói chuyện có việc riêng gì đó không cho tụi tớ nghe " - Gayoon
" Là ngày xảy ra tai nạn à ? " - Khun
" Ừ, tớ đã nói có lẽ thầy Alex là người giết cậu ấy, nhưng không có bằng chứng nên ... " - Sohuyn
" Các cậu nghĩ là thầy Alex sao ? " - Taec
" Ừ, chắc chắn là thầy ấy " - Jiyoon
" Tớ thấy tội cho Doojun, cậu ấy và HuynA giận nhau nhưng vẫn chưa kịp hòa thì " - Jihuyn
" 2 cậu ấy giận nhau sao ? " - Taec
" Ừ, nhưng hôm qua tớ thấy cậu ấy nhìn hình HuynA khóc đó, tội quá " - Gayoon
" Ra vậy ... cám ơn các cậu nhé " - Khun
" Ừ " - cả đám vui vẻ tạm biệt Khun



...

[IMG]
[IMG]


Eunjung và Hyomin đang ở quán coffee gần trường cùng đám bạn của Yoona. Họ cũng đang cố gắng hỏi xem thông tin để có biết được gì không ? Nhưng có lẽ thông tin hơi mịt mù hơn bên KhunTaec vì bên đây chả có gì khiến đám bạn này nghi ngờ cả. Chỉ là đang ngồi đùa giỡn chuẩn bị lên lớp họ bị sốc khi biết Yoona đã chết thôi !!!


" Chỉ vậy thôi sao ? " - Min
" Ừ, tụi tớ không biết gì cả. Lúc đó tớ và Tiff đang rửa tay chuẩn bị vào lớp " - Sunny
" Mà tớ thấy nghi nghi, từ vụ HuynA lớp các cậu đến vụ Yoona ... ghê quá có khi nào sắp tới chúng ta không ? " - Yuri sợ hãi
" Không đâu, cậu đừng lo, chắc phải có nguyên nhân mới xảy ra nhiểu chuyện thế này chứ " - Eunjung trấn an
" Làm sao đây, nhóm chúng ta giờ chỉ còn 8 người, số Yoona thật xui " - Jess khóc
" Xem ra chúng tớ không thể biết được gì hơn rồi, tụi tớ đi nhé " - Eunjung
" Ừ, đừng buồn quá nhé mọi chuyện sẽ ổn thôi ! " - Min và Eunjung ra về


...


Tại bệnh viện, khu cách li thi thể ướp và thi thi sắp hiến nội tạng. Khu vực thi thể được ướp là nhằm phục vụ cho viêc điều tra vụ án. Woo bước vào với sự đồng ý của nhân viên pháp y, vì cậu được tiếng là con trai của viện trưởng đa khoa trong bệnh viện. Woo ghé vào thăm thi thể của của Yoona trước. Cậu lướt nhẹ qua, thấy bình thường, tất nhiên cậu không ngại ngùng gì khi thấy Yoona đang nằm đó, bởi là xác được ướp nên không mặc gì trên người và được che lại vùng kín bởi tấm vải trắng mỏng. Cậu sờ nhẹ vào cánh tay xem xét kĩ chỗ ngón tay bị cắt của Yoona, không phải là một vết cắt dứt khoác, mà là một vết khứa ... Theo như lời Khun kể thì chắc đây là một người không có đủ sức nên mới khứa từng khứa như thế. Nhưng điều lạ nữa, ở chỗ là ngón tay Yoona bị cắt nằm bên bàn tay trái. Còn HuynA thì là bàn tay phải ... Phải có điều gì kích thích ở bàn tay thì tên đó mới để ý mà cứ cắt như vậy.

Sang với HuynA, Woo xem kỹ rõ là bên phải, nhưng vẫn chưa nghĩ ra lí do hắn giết người còn cắt tay nữa !!! Thật rối rắm nếu như là thù hằng bình thường chẳng phải chỉ đe dọa hay nặng nhất là giết thôi ? Lần này lại để nạn nhân không đủ bộ phận trên cơ thể, chết một cách oan ức. Hay phán thẳng thừng thì người giết tức tên hung thủ là một tên biến thái ở mức độ nặng ? Vì chẳng phải nạn nhân toàn nữ không sao ? Thôi giới hạn suy nghĩ của Woo chỉ tới đó thôi. Woo chụp lại tất cả những hình xác của Yoona và HuynA lại, đặc biệt chú ý nhìu ở chỗ bị cắt đứt ngón tay.




...


[IMG]

Jiyeon suy nghĩ về chuyện của thầy Alex, cô thấy nghi nhi về những lời nói của thầy. Đơn giàn là giống như thầy biết được tất cả, chỉ là đang đợi xem những chuyện đó có xảy ra giống như thầy nghĩ không vậy ? Đang trên đường về nhà thì thấy Uee đang chạy bộ tập thể thao trên vỉa hè, thấy Jiyeon cô ngừng lại và hỏi thăm vài chuyện đại loại như sao mọi người lại rảnh rỗi lo chuyện người khác như thế, phận mình cứ ngồi yên đấy đi, không chuốc họa vào thân lúc nào không hay. Dù gì đi nữa thì Uee cũng chỉ có ý tốt mà nhắc nhở Jiyeon không nên dính zô mấy chuyện này, vì chuyện này đã không còn đơn giản như lúc đầu với cái chết của riêng HuynA, mà là thêm Yoona nữa !!! Nên trức mặt mọi người bây giờ đó là một mớ bồng bông rối tung mà không thể dùng cách nào khác để gỡ cục rối đó ra ...

" Thôi tớ thấy cậu nên rút ra đi, dù gì cũng là bạn hàng xóm, kiu ông Khun rút ra luôn đi " - Uee
" Nhưng bọn tớ thật sự ... tức lắm, muốn biết cuối cùng là ai ? " - Jiyeon
" Tức tức tức gì chứ ? CHuyện người ta mà tức làm gì ? " - Uee
" Nhưng ... " - Jiyeon
" Không nhưng nhị gì hết, không nghe tớ hối hận không kịp bây giờ " - Uee giơ ngòn trỏ lên ra vẻ hỉu chuyện giáo huấn Ji
" Để coi tình hình sao đã ^^ !!! Tay cậu ??? " - Jiyeon bất ngờ
" Ừ, hihi tính mang cho đẹp thôi chứ không phải khoe có bồ đâu nhé " - Uee
" Ừ, coi chừng ăn cướp đó kaka " - Jiyeon đùa
" Trù hả ... ??? Thôi đi đây bye " - Uee
" Bye ~ " - Jiyeon


Trở lại với con đường quen thuộc chừng vài bước chân nữa thôi thì đã tới nhà, nhưng có cái gì lo lo ... khiến Jiyeon không yên !!! Cô nhớ lại xem sao, thì ... nhớ được cuộc trò chuyện cách đây mấy phút của cô và Uee. Trong cuộc nói chuyện không phải có thứ có đã thấy ... Mà đó lại là chuyện cô đang cố gắng xác thực xem là đúng hay sai vì chưa có bằng chứng hay sao ??? Cuống người quay lại chạy nhanh theo Uee ...


" UEE À !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ... " - Hét to cách mấy thì Uee cũng không nghe được vì khoảng cách bây giờ giữa hai người đã là quá xa ...
" UEE NGỪNG LẠI ĐI ... LÀM ƠN !!! UEE ~~~~~~~~ !!!!!!!!!!!! " - Jiyeon cố chạy theo nhưng lại trật chân té nhào xuống đất ...


" Uee à ! ... Chiếc nhẫn .... Lại là chiếc nhẫn !!!~ " - Jiyeon ngồi đó lẫm bẩm trong sợ hãi ... và nhìn về hướng Uee chạy bộ ... cô khóc vì đoán rồi sẽ có chuyện không hay ...




_____ END CHAP 4_____
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 5 (lUpdated 30.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 30, 2011 8:12 am

sr mụi ngưởi nhen mìn up mụn)
CHAP 5




Trở lại với con đường quen thuộc chừng vài bước chân nữa thôi thì đã tới nhà, nhưng có cái gì lo lo ... khiến Jiyeon không yên !!! Cô nhớ lại xem sao, thì ... nhớ được cuộc trò chuyện cách đây mấy phút của cô và Uee. Trong cuộc nói chuyện không phải có thứ có đã thấy ... Mà đó lại là chuyện cô đang cố gắng xác thực xem là đúng hay sai vì chưa có bằng chứng hay sao ??? Cuống người quay lại chạy nhanh theo Uee ...


" UEE À !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ... " - Hét to cách mấy thì Uee cũng không nghe được vì khoảng cách bây giờ giữa hai người đã là quá xa ...
" UEE NGỪNG LẠI ĐI ... LÀM ƠN !!! UEE ~~~~~~~~ !!!!!!!!!!!! " - Jiyeon cố chạy theo nhưng lại trật chân té nhào xuống đất ...


" Uee à ! ... Chiếc nhẫn .... Lại là chiếc nhẫn !!!~ " - Jiyeon ngồi đó lẫm bẩm trong sợ hãi ... và nhìn về hướng Uee chạy bộ ... cô khóc vì đoán rồi sẽ có chuyện không hay ...









Sáng hôm sau trường không có chuyện gì xảy ra. Tất cả đều hoàn toàn bình thường vì không thấy chuyện gì cả. Thường thì sẽ có xác chết học sinh ở giữa sân nhưng giờ không có nên yên ổn được tí. Đang trong kì nghỉ phép của học sinh nên không có ai vào trường trừ những giáo viên liên quan đến lớp có nạn nhân bị xác hại. Thầy hiệu trưởng cũng đến, lúc đầu thì mọi thầy cô đều không đồng ý cho nhóm Khun làm việc vậy. Vì vốn nghĩ họ còn trẻ người non dạ nên chưa biết gì nhìu chuyện ở đời, hơn nữa chuyện đang dần nguy hiểm nếu họ can thiệp có thể vài ngày sau, nạn nhân sẽ là một trong số họ. Nhưng khi nghe những lời bàn bạc của nhóm những lúc họp bàn tán kế hoạch công thêm lòng nhiệt huyết của họ nên thầy đã chấp thuận.


Hôm nay tất cả đều có mặt ở phòng thầy hiệu trưởng giải thích cũng như phân tích những gì mình đoán và suy nghĩ cho vài thầy cô, tất nhiên sẽ có thầy Alex. Ban đầu nhóm sợ Alex biết kế hoạch sẽ không dễ cho họ truy tìm và kiếm được gì chứng mình Alex là hung thủ. Nhưng rồi nghĩ là nếu khi nghe mà có những biểu hiện khác thường thì nhóm sẽ được nước mà tấn công Alex về mặt tinh thần.


Mọi người đã vào chỗ nhưng chẳng thấy Jiyeon đâu. Có lẽ tới trễ, sáng Khun đã sang nhưng được biết từ mẹ Ji thì Jiyeon đã ra khỏi nàh từ rất sớm. Chả hiểu cô đã đi đâu và làm gì nhưng thôi, cứ vào trường rồi tính. Như\ng vẫn chưa thấy Jiyeon, Khun thấy hôi lạ. Rồi cũng vào nói chuyện với các thầy cô.


“ Hôm nay thầy muôn thông báo với các em một tin buồn “ – Thầy
“ Thầy nói đi ạ, biết bao nhiu là chuyện buồn đến rồi mà “ – Min
“ Uee, các em cũng biết bạn mà đúng không ? “ – Thầy
“ Vâng, Uee học chung lớp với chúng con “ – Taec
“ Cậu ấy là hàng xóm của con và Jiyeon ạ “ – Khun
“ Ừ, em ấy vừa mất vào chiều hôm qua “ – Thầy ngậm ngùi
“ DEH ???? “ – Mọi người bất ngờ
“ Sao thế ạ ? “ – Eunjung
“ Gia đình gọi báo cho thầy sáng nay, hôm qua cảnh sát giao thông gọi báo Uee bị một chiếc moto tông và mất tại chỗ vì đến bệnh viện trễ “ – Thầy
“ Thật là… lũ không có tính người, cuối cùng nó là ai ? “ – Min tức giận
“ Thế còn ngón tay ạ ? “ – Woo
“ Ừ, nhà xác của bệnh viện, thầy nghĩ họ còn giữ “ – Thầy
“ Khun đi đâu vậy ? “ – Taec hỏi khi thấy Khun đi ra khỏi phòng


Khun ra khỏi phòng và chạy thẳng lên sân thượng. Anh biết người anh cần tìm đang ở đây. Jiyeon đang ngồi co ro ở một góc sân thượng và … khóc. Hiểu được lí do, Khun bước tới nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh. Cứ im lặng đợi Ji khóc xong anh mới lên tiếng nói


“ Park Jiyeon ! Cậu là một đứa trẻ hư, khi luôn làm người khác phải lo lắng “ – Khun mở lời
“ Đúng tớ là đứa trẻ hư … hư lắm … hic … không thể bảo vệ nổi bạn mình … hic “ – Ji khóc nấc
“ Uee !!! Đó đâu phải lỗi của cậu ? “ – Khun
“ Tớ đã … không báo cho cậu ấy trước … hic … là tên đó đã giết cậu ấy “ – Jiyeon
“ Sao cậu nói vậy ? Không báo trước “ – Khun thắc mắc
“ Hôm qua tới giờ tớ luôn suy nghĩ về vấn đề cắt ngón tay của hung thủ. Được nghe tâm sự bởi Teukki, tớ biết được YoonA đã đeo nhẫn tình nhân và chết. Tất cả nạn nhân đều bị cắ ngón tay áp út, đều là ngón đeo nhẫn tình nhân. Nên … “ – Jiyeon
“ Cậu suy đoán những đối tượng mang nhẫn đôi hay tình nhân đều bị hung thủ để ý và … giết “ – Khun hiểu được chuyện
“ Ừ, … tớ nghĩ vậy nên khi gần về tới nhà nhớ là Uee mang nhẫn tình nhân … và không kịp nói với cậu ấy “ – Jiyeon buồn bã
“ Tớ cũng từng suy đoán giống Ji “ – Woo và các bạn bước tới ngồi xuống cùng Khun và Ji
“ Sao cậu không nói ? “ – Min
“ Vì không chắc, hôm qua tớ ở nhà xác và xem thử thì để ý vị trí bị cắt ngón tay của Yoona và HuynA đều giống ở ngón áp út, nét khửa nhưng lại khác ở chỗ là phía trái , phải. Bình thường nếu chỉ cắt theo tùy hứng thì cứ việc canh ngón áp út mà cắt, không quan trọng lắm trái phải. Nhưng suy nghĩ xem, tên hung thủ rất thông minh mà “ – Woo
“ Vì đã đoán cũng như làm nên những vụ giết người bí ẩn,vì vậy 100% không phải là hung thủ cắt ngón tay the kiểu qua loa, nôm na “ – Min
“ Đúng tức là phải có gì trên tay đặc biệt khiến hắn chú ý nên mới cắt, mà đó chả có gì ngoài nhẫn hết “ – Eunjung
“ Vậy suy ra suy đoán của Ji và Woo là đúng “ – Taec
“ Vậy giờ tính sao ? “ – Ji
“ Có thể hung thủ … không phải là thầy Alex “ – Khun
“ Gì cơ ??? “ – Cả đám








Lúc này Khun và Woo đang ở phòng giám thị. Khun đến là để xác thực xem lời mình nói có đúng hay không ? Woo đang giả bộ đem sấp giấy danh sách học sinh nghĩ phép cho thầy để nhờ thầy gõ vào máy tính rồi liên lạc thông báo cho gia đình là chưa biết ngày đi học lại. Trong lúc Alex gõ chữ vào máy tính thì Woo và Kun quan sát kĩ càng. Khun đã nói tất với các bạn suy đoán của mình. Alex gõ chữ máy tính mà chập chờn sai tới sai lui, gõ không được mười ngón, thầy chỉ dùng đúng 2 ngón trỏ gõ. Nhìn bộ dạng rất tức cười, cứ như một ông già …


“ Thầy không thể gõ nhanh hơn sao ? “ – Woo
“ À, đừng cười chứ … thầy quen cầm roi chứ ba cái này … thua “ – Alex
“ Hiện nay rất nhiều người hiện đại mà thầy, sao thầy không tập có gì onl chat chit cho zui “ – Khun
“ Onl là cái gì ? “ – Alex
“ Phải không zậy trời, thầy ơi sao lạc hậu quá zậy ? “ – Woo cười
“ Thật chứ ! Mà giờ thầy cũng chả quan tâm tới mấy cái nhảm nhí đó “ – Alex
“ Cám ơn thầy ! Đi thôi Woo “ – Khun kéo Woo đi


Trên đường về lớp chả nói chuyện gì bởi Khun đang suy nghĩ. Woo cứ ngơ ngác không hề hiểu được tại sao lại đi đưa thầy giám thị sắp danh sách đó. Woo biết là sẽ có chuyện nhưng không hề biết Khun đang nghĩ gì. Khun thì có lẽ đã suy đoán đúng. Người bí ẩn mang nick chat là I_want_die là một người hiện đại, qua cách nói chuyện Khun biết rõ người đó rất hay lên mạng và thậm chí thời gian đánh chữ khi chat của hắn rất nhanh. Vì vậy chắc chắn tên đó có thể gõ chữ được trên 2 ngón tay. Có lẽ là 5,6 cũng có thể là 10 ngón tay. Cách nói chuyện là người không có học thức nhiều, vốn từ sử dụng hơi phong phú. Nên người đó chắc chắn không phải là Alex. Còn Alex lại là người hắn mang ra đánh lạc hướng mọi người cũng như hắn là người gián tiếp bị nghi là hung thủ. Nhưng có thể sẽ là ai chứ ? Cách hành động của hắn là thế nào ? Lại là một dấu chấm hỏi lớn ???


“ Cái gì ? Hướng suy đoán sai hoàn toàn sao ? “ – Min
“ Uh ! Như những gì tớ vừa kể thì có lẽ vậy ? “ – Khun
“ Vậy là cậu dắt tớ đến là xem cách thầy ấy gõ máy tình à ? “ – Woo
“ Giờ cậu mới biết sao ? “ – Khun
“ Uh !! “ – Woo
“ Trời ạ !!! Ngốc thật !!! Chắc giờ quay lại thầy ấy vẫn chưa gõ xong đâu nhỉ !! “ – Eunjung
“ Chứ gì nữa !! Mà hung thủ là ai thế … TRỜI ƠI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Bực quá “ – Taec
“ Bình tĩnh đừng manh động =.=” “ - Jiyeon



Đang nói chuyện thì Lee Teuk và DooJun đi ngang qua tình cờ nghe được câu chuyện. Bởi vì chính mắt chứng kiến cảnh bạn gái mình chết thê thảm nên khi nghe được những lời bàn tán của nhóm Khun, cả hai rất tức tối vì cũng không thể kiếm được hung thủ là ai ??? Cả hai bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người . Doojun và Lee Teuk bước đến bên mọi người …


“ Các cậu đang làm gì vậy ? Sao lại nhắc đến vụ án ? “ – Teuk
“ Bọn tớ … đang … “ – Woo
“ Các cậu đang điều tra à ? “ - Doojun
“ Các cậu biết để làm gì ? “ – Taec
“ Có thể cho chúng tớ tham gia được không ? “ – Doojun
“ Sao ? “ – Eunjung
“ Chúng tớ đã đau khổ lắm rồi. Đau buồn nhiều rồi. Không muốn ngồi yên suy nghĩ về những chuyện buồn nữa !!! Tụi tớ muốn giúp một tay. Đồng thời … kiếm xem thằng nào lại bất nhân như vậy ? “ – Teuk
“ Chuyện này … “ – Hyomin
“ Được không ? “ – Doojun
“ OK !!! Các cậu cứ tham gia, tớ không cấm nhưng phải hết mình nhá !! Đừng lười đó “ – Khun
“ Cám ơn các cậu “ – Teuk và Doojun cảm kích



Bây giờ chả ai biết được hung thủ là ai ? Đơn giàn ai cũng biết rõ hắn đang trong tối, còn những nạn nhân tiếp theo lại ngoài sáng. Tên hung thủ lại là một tên thông minh, giỏi suy đoán. Có lẽ nói thì hơi bệnh hoạn nhưng có thật là hắn đang gặp vấn đề về tính yêu hay không ? Tại sao hắn lại làm những việc như vậy ? Không sợ sẽ gặp quả báo sao ? Chẳng lẽ hắn chưa bao giờ nghe đến luật nhân quả ? Hắn là người thế nào ? Cuối cùng thì là chuyện gì sẽ xảy đến tiếp theo khi chẳng có chuyện gì khả nghi. Không hề có những đối tượng đeo nhẫn bị phát hiện … Một tên bệnh hoạn

Nãy giờ Alex đứng bên ngoài đều nghe hết câu chuyện Teuk Doojun nói với đám của Khun. Nghe rõ tất cả kế hoạch điều tra của họ. Biết rõ mình không bị nghi ngờ nữa, lòng hio7 hut4 hẫn vì chính ông đã để lộ sơ hở. Nhưng mọi chuyện về sau sẽ không dễ dàng như bọn nít ranh trước mặt ông nghĩ đâu ? Ông không còn bị nghi ngơ có thể sẽ là một lợi thế cho những vụ giết người sau này. Nhưng trước mắt ông không có gì để hành động cả …


Quay trờ lại phòng làm việc, ông suy nghĩ “ Bọn này thật thông minh. Cần phải cho 1 trong bọn nó biết tay. Nhưng nếu lỡ tụi nó không tin mình là hung thủ lần nữa thì sao ? Kế hoạch mình lên sẽ không bị đổ vỡ chỉ vì bọn nít ranh miệng còn hôi sữa như chúng đâu !!! Đợi đó … Rồi sẽ có 1 trong bọn nó bị hại … “ – Alex chấm dứt suy nghĩ và gọi cho một người

“ Alo ! Cháu trai yêu quý ! Chú … xin lỗi, bọn nó biết rồi “ – Alex
« Cháu biết rồi !!! » - Người lạ
“ Thế cháu tính sao “ – Alex
« Chú cứ yên tâm, cháu không để yên cho tụi nó, dám phá cháu thì cũng hiểu kết cục rồi » - Người lạ
“ Cháu định giết ai nữa ? “ – Alex
« Thế chú nghĩ là ai sẽ bị giết » - Người cháu
“ Cháu thấy ai đeo nhẫn à “ – Alex
« Cần gì phải đeo nhẫn ? Cháu sẽ làm theo hướng trái lại suy đoán của tụi nó » - Cháu
“ Cần gì gọi chú nhé “ – Alex
« Chú vất vả rồi » - Cháu


Qua cuộc nói chuyện đó thì chắc ai cũng biết rõ suy đoán của Khun là chính xác. Tức Alex chỉ là người bị đưa ra làm bia hay đúng hơn là để đánh lạc hướng mọi người giúp cho tên hung thủ có thể hành động một cách dễ dàng mà không bị cản trở ngăn chặn bởi ai !!! Rõ là tên hung thủ rất thông minh và đã tính toán hết tất cả. Hắn đã lặp ra rất nhiều kế hoạch nhắm bị phát hiện để dễ hành động. Cho đến khi biết được chú của mình đã sơ hở làm bể kế hoạch ! Nên hắn lại tiếp tục đi đến kế hoạch B, thế nhưng … kế hoạch đó lại là gì nữa đây ? Bao gồm việc gì nữa ? Liệu có đơn giản là sẽ giết người rồi cắt đứt ngón áp út nữa không ? Hay là làm theo suy nghĩ của chú mình, sẽ xử 1 người trong nhóm Khun ??? Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo khi nhóm có them sự giúp sức của Teuk và DooJun … Bài toán khó sẽ được giải đáp, hung thủ sẽ bị đưa ra ánh sang ??? Hay chuyện đó chỉ là ảo tưởng và còn lâu hay có thể bài toán sẽ không bao giờ được giải đáp … ???


Nhưng cũng như một lần Khun bị dọa bởi một bức thư kèm theo ngón tay của HuynA. Thấy được hung thủ đang nhắm đến Khun, nhưng Khun có hay được cậu đã gây thù oán với ai ??? Nhưng không … Khun sẽ không phải là nạn nhân tiếp theo hay là hồng tâm mà hung thủ muốn ném mũi tên vào . Khun đơn giản chỉ là một động lực để hắn có thể hành động thôi, Khun là người mà hắn muốn giết nhất … nhưng đó là lúc sau , trong kế hoạch của hắn… Khun sẽ là nạn nhân cuối cùng của hắn !!! Vậy nên lí do hắn giết người và hành động như vậy là vì Khun sao ??? …


« Khun à !!! Mày nghĩ sẽ tìm được tao à ? Làm ơn động não giùm tí đi Khun à !!! Bộ tao ngu đến nổi giết người rồi ngồi im đó cho mày đếm tìm à … Cho tao xin đi …. » - Tên lạ mặt



END CHAP 5

Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 6 (lUpdated 30.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 30, 2011 8:17 am


CHAP 6






Qua cuộc nói chuyện đó thì chắc ai cũng biết rõ suy đoán của Khun là chính xác. Tức Alex chỉ là người bị đưa ra làm bia hay đúng hơn là để đánh lạc hướng mọi người giúp cho tên hung thủ có thể hành động một cách dễ dàng mà không bị cản trở ngăn chặn bởi ai !!! Rõ là tên hung thủ rất thông minh và đã tính toán hết tất cả. Hắn đã lặp ra rất nhiều kế hoạch nhắm bị phát hiện để dễ hành động. Cho đến khi biết được chú của mình đã sơ hở làm bể kế hoạch ! Nên hắn lại tiếp tục đi đến kế hoạch B, thế nhưng … kế hoạch đó lại là gì nữa đây ? Bao gồm việc gì nữa ? Liệu có đơn giản là sẽ giết người rồi cắt đứt ngón áp út nữa không ? Hay là làm theo suy nghĩ của chú mình, sẽ xử 1 người trong nhóm Khun ??? Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo khi nhóm có them sự giúp sức của Teuk và DooJun … Bài toán khó sẽ được giải đáp, hung thủ sẽ bị đưa ra ánh sang ??? Hay chuyện đó chỉ là ảo tưởng và còn lâu hay có thể bài toán sẽ không bao giờ được giải đáp … ???


Nhưng cũng như một lần Khun bị dọa bởi một bức thư kèm theo ngón tay của HuynA. Thấy được hung thủ đang nhắm đến Khun, nhưng Khun có hay được cậu đã gây thù oán với ai ??? Nhưng không … Khun sẽ không phải là nạn nhân tiếp theo hay là hồng tâm mà hung thủ muốn ném mũi tên vào . Khun đơn giản chỉ là một động lực để hắn có thể hành động thôi, Khun là người mà hắn muốn giết nhất … nhưng đó là lúc sau , trong kế hoạch của hắn… Khun sẽ là nạn nhân cuối cùng của hắn !!! Vậy nên lí do hắn giết người và hành động như vậy là vì Khun …


« Khun à !!! Mày nghĩ sẽ tìm được tao à ? Làm ơn động não giùm tí đi Khun à !!! Bộ tao ngu đến nổi giết người rồi ngồi im đó cho mày đếm tìm à … Cho ta xin …. » - Tên lạ mặt









Tại nhà Khun. Hôm nay gia đình anh đi du lịch nước ngoài hết, duy nhất anh xin ở nhà chơi với bạn bè cho đã mấy ngày nghỉ phép. Nhưng thực chất đó chỉ là 1 lời nói suôn để cho qua chuyện, đâu đơn thuần ở nhà là vì muốn chơi với bạn bè ? Anh còn cả khối công việc mà … Vì vậy nên gọi mọi người sang mở tiệc ngủ. Nói thì giống con gái nhưng bởi vì là rủ mọii người sang chơi ngủ qua đêm nên bảo là tiệc ngủ … Để tiện cho mọi người bàn chuyện, hôm nay nhà Khun tập trung không chỉ là nhóm bạn thân như thường lệ nữa mà có thêm 2 thành viên mới. Doojun và Teuk …

Mọi người đang lấy thức ăn trong túi đồ ra để cùng nhau chế biến món ăn. Hôm nay rảnh mà, được nghỉ phép không có bài tập làm. Khun và Taec đang dọn bàn ghế ra, Woo và Min sắp xếp chén dĩa, làm nước ép. Eunjung đang cùng Jiyeon nấu canh kim chi đậu hủ cay, Teuk và Doojun phụ trách phần rửa thịt và thái, nướng thịt. Sẽ có một bữa tiệc nhỏ diễn ra, nhưng có gì đặc biệt ???


Sắp xêp chén dĩa xong, Min mặc cho Woo đang hì hục mệt mỏi ép nước cam mà bỏ đi sang nơi khác. Cô dạo vào khu vực bếp xem sao rồi tiện thể ăn vụn vài miếng thịt nướng ngon lành. Nhưng khi để ý Teuk sau khi rửa thịt xong đưa cho Doojun thái thịt thì …


“ Jun à ? Cậu là con trai hay con gái thế ? “ – Min hỏi
“ Là sao ? Con trai 100% “ – Doojun cười
“ Sao có mỗi miếng thịt mà cắt quài không đứt thế ? Cậu yếu dữ vậy sao ? “ – Min
“ Nó dai lắm hihi, thôi cậu sang chỗ khác đi, nhìn quài ngại sao tớ làm ? “ – Jun cười trừ
“ Oh !!! Tớ đi liền “ – Min đi ra và nói nhỏ với Woo


“ Vậy cậu nghĩ ? “ – Woo
“ Chỉ là nghi thôi mà, nhìn xem !!! Cậu ấy tướng to thế mà mỗi miếng thịt nhỏ vậy mà không thái được. Phải khứa gần 3,4 lần miếng thịt mới đứt, theo kinh nghiệm làm bếp thì, thịt có dai hay săn cỡ nào chỉ cần dao bén thì ok hết. Nhưng cậu nhìn xem, mẹ Khun giữ đồ rất kĩ, con dao không hề lục tí nào “ – Min nói khẽ
“ Uh ha !!! Nhưng chẳng phải HuynA là bạn gái cậu ấy sao ? Lí nào cậu ấy lại tự hại bạn gái mình rồi khóc lóc than buồn “ – Woo
“ Xong rồi mọi người ơi hehe “ – Teuk đem đĩa thịt mới nướng đem ra



Trong bữa ăn …


“ Jun à , sao tay cậu bị thương vậy ? “ – Woo
“ À, đứt tay ấy mà, lúc nãy khi thái thịt đó “ – Doojun
“ Tớ cũng bị đứt nữa nè, sơ ý hihi “ – Teuk giơ tay cho mọi người xem
“ Thôi ăn đi nào … hôm nay món nào cũng ngon hết á haha “ – Taec
“ Người gì tối ngày ăn ăn ăn >< “ – Eunjung
“ Ăn nhanh, rồi sắp xếp chỗ ngủ cỏn bàn bạc nhìu chuyện nữa “ – Jiyeon



Mọi người đã ăn xong bữa tối được 1 tiếng rồi, họ đang trải mền nệm xuống sàn phòng khách, để gối nữa. Phòng khách được dẹp gọn bộ sofa sang một bên, dùng bàn trải dài ngăn cách ra 2 bên, bên nữ và bên nam. Nữ có Eunjung, Jiyeon và Hyomin. Nam có Taecyeon, Nickhun, Wooyoung, Lee Teuk và Doojun …


“ Aigooo già rồi, mỏi lưng quá “ – Eunjung nằm xuống than
“ Tớ sang đấm lưng cho cậu nhé hihi “ – Taec định bước sang
“ Tớ hết đau lưng rồi “ – Eunjung
“ Thôi vào vấn đề đi mấy bạn, tớ sốt ruột lắm rồi, tớ muốn tìm được tên hung thủ để biết được hắn là ai rồi còn trả thù nữa chứ !!! “ – Teuk
“ TRẢ THÙ ??? Cậu tính trả thù bằng cách nào ? “ – Khun
“ Thì … đấm vài đấm vào mặt hắn “ – Teuk
“ Haizzz nhẹ thế ? Hắn đâu phải người ? Đấm cũng vậy thôi “ – Jiyeon
“ Ừ nhỉ “ – Teuk
“ Nói tớ nghe, các cậu tìm được gì từ tên hung thủ ? “ – Doojun
“ À thì … “ – Taec bị Khun cắt ngang
“ Bọn tớ tìm được ngón tay của HuynA, nhưng vẫn không biết tính toán gì cả ? Haizzz còn ngón tay của Yoona và Uee thì tụi tớ chịu “ – Khun

Mọi người đều im lặng suy nghĩ . Mỗi người một hướng suy nghĩ khác nhau, nhất là Taec, anh không hiểu tại sao Khun lại nói thế ? Rõ là tìm tòi từ hung thủ đâu phải là việc đơn giàn như vậy ? Chẳng phải việc vết khứa trên ngón tay mới là quan trọng sao ? Lí do gì đây ? Mọi người đang giấu anh điều gì sao ? Về phần Woo và Min, họ đều biết tại sao Khun lại nói vậy vì họ biết Khun là người rất tinh tế và kĩ càng, chắc chắn Khun đã thấy điều gì đó hay có dấu tích manh mối mới nên Khun làm vậy. Jiyeon và Eunjung vẫn chưa hiểu gì nhưng 2 cô biết lí do tại sao phải được tiết lộ ở nơi khác không phải nơi này. Nếu được biết thì cớ gì Khun lại làm trò vậy trước mặt Doojun và Teukkie …


Vì hiểu việc Khun làm nên nhóm không bàn bạc gì cả, giả điên nói này nói nọ nhưng trng khi hướng điều tra của họ lại hoàn toàn ngược lại. Bởi họ biết tuy Doojun là bạn thân của Khun, nhưng nếu lỡ như những điều mọi người nghi ngờ là thật thì chẳng còn bạn thân gì nữa ở đây cả ? Thế còn Doojun thì thế nào ? Cậu có cảm giác bị lừa dối không ? Vì cậu rõ ràng đến với nhóm là muốn biết được sự thật và lí do tại sao HuynA bạn gái mình lại bị giết vô tội !!! Nhưng thôi, cậu vẫn bình thường với mọi người, vui đùa cho qua đêm đó.







Sáng hôm sau khi bảo là bận nên Doojun cùng Teuk quay về nhà từ sớm. Chỉ còn nhóm bạn thân ở lại. Mọi người khẩn trương đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng, rồi vào bàn bạc ngay lập tức. Mọi người và thẳng vấn đề.


“ Hồi tối là sao thế ? Lí do Khun ní dối Jun á “ – Taec
“ Cậu ấy cũng giống tụi tớ thôi. Trong lúc quan sát Jun thái thịt, Min và tớ phát hiện rằng vết khứa trên miếng thịt và ngón tay của HuynA hơi giống nhau “ – Woo
“ Làm sao nhìn rõ được chứ ? “ – Eunjung
“ Không , tức là chỉ là căn cứ làm nên vết khứa đó mới giống. Doojun là con trai, tớ chơi với cậu ấy lâu rồi nhưng không hề biết rõ thể lực cậu ấy thế nào !!! Lần đầu tớ thấy tư thế cậu ấy thái thịt, tớ liên tưởng đến ngay vụ án !!! Cậu ấy rất yếu nếu như những gì chúng tớ thấy, đến nhát thứ 3 thậm chí là thứ 4 miếng thịt mới đứt ra mặc dù dao rất bén “ – Khun
“ Còn việc Woo hôm qua hỏi về vết thương trên tay của Jun là vì nếu như cậu ấy hung thủ thật sự thì sẽ có rất nhìu vết thương trên ngón tay, bởi cậu ấy bảo là bị đứt tay trong khi thái thịt “ – Jiyeon
“ Cậu hiểu nhanh lắm “ – Min
“ Rõ ràng trên tay cậu ấy tận 4 ngón tay bị thương, mà suy luận được là hung thủ thì 4 vết thương hoàn toàn khớp với những gì chúng ta nói. Vết thương thứ nhất do cắt ngón tay của HuynA, vết thứ 2 là của Yoona, thứ 3 là Uee còn thứ 4 là do thái thịt hôm qua ? “ – Eunjung
“ Rất có thể như thế ? Nhưng hung thủ đã viết thư gửi cho Khun, cậu có gây thù oán gì với Jun không ? Hai cậu là bạn thân mà “ – Taec
“ Đó là điều tớ cũng thắc mắc !!! Bức thư ghi rõ là < Hãy ngắm cho đã đi > ... Tớ thật không hiểu là gây lỗi gì với cậu ấy “ – Khun bối rối



>>> KHÓ HIỂU QUÁ !!! CHỪNG NÀO MỚI GIẢI ĐC BÀI TOÁN NÀY ĐÂY??<<<

Tất cả củng nhức óc la lên ... ( vì bị ức chế quá mà, phải xả chứ )



...


Trên đường đi mua đồ, Min và Jiyeon đang hí ha hí hứng giải trí bằng cách shopping, xả stress vì nhức đầu mỏi óc cho vụ án rồi. Thời gian mua sắm là thời gian mà các cô cho là hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng trên đường đi, họ gặp Teuk. Chào hỏi qua loa tính đi nhưng Teuk đưa cho Min và Jiyeon bọc thức ăn và sữa tươi, còn dặn đem sang hộ Teuk bỏi cậu ấy đang bận mà Doojun thì đang sốt cao cần người chăm sóc. Nghe vậy 2 nàng mới lo lắng và cùng đi đến nhà Doojun ...


Bước vào cổng, nhà vắng tanh mà không có một bóng người. Gió thổi nhẹ làm những chiếc là khô trong vườn nhà đua nhau thì thầm ” xào xạc ”, những cái cây gần như sắp trụi là, vẫn đang đung đưa đón gió. Nhà Jun không mở đèn, tối đen như mực. Nói chung nhìn quang cảnh thì ai cũng phải sợ hãi vì sự vắng vẻ của khu xóm ...


” Sao không thấy ai vầy nè ? ” – Min
” Mở đèn lên đi Min ” – Jiyeon
” Thấy đường chết liền á ... À .. .mò được rồi ” – Min vời tay mở đèn


Xung quanh 2 người bây giờ là một căn nhà sạch sẽ, gọn gàng. Có lẽ chủ nhân của nó cũng quan tâm đến nó nhìu hơn là khu vườn ngoài sân. Chung quanh thì chẳng có gì đang nghi. Min bước vào phòng gọi Doojun dậy ăn đồ ăn sẳn tiện hỏi thăm sức khỏe. Vừa bước vào phòng ... ” AAaaaa ” - Min thất thanh la lên

Bên trong bếp Jiyeon chả hiểu chuyện gì vẫn ung dung lấy đồ ăn ra cho vào chén dĩa. Đến một lúc thấy sao im lặng quá mới nhớ, bây giờ Doojun là kẻ tình nghi nên Jiyeon chạy vội vào phòng cậu xem sao Min lại hành động lúc nãy ...


” Cái gì thế này ??? ” – Jiyeon chỉ kịp nói nhỏ tự hỏi mình. Trước mặt cô là 4 bức tường, tất cả đều được dán hình chụp của Doojun và HuynA lên, dày kín đến nỗi không thể nhìn được đâu là tường, như tất cả được dựng lên bởi cả trăm tấm hình của 2 người. Nhưng rồi khi nhìn lên tủ góc học tập của Jun, Jiyeon như muốn ói và choáng cả mặt khi thấy 2 lọ nước không to lắm, cỡ tầm lọ hoa kiểng nhỏ ... trong đó mỗi lọ ngâm 2 NGÓN TAY !!!

Sau đó thì chả kịp tìm kiếm Hyomin đang ở đâu ? Một màn đen che khuất tất cả, mọi thứ như một bức màn đèn buông xuống và trùm kín không cho cô được thấy gì. Cô nằm đó, bất động vì cái đánh bằng cây gỗ sau lưng ... Người đánh cô vẫn bình thản rút điện thoại ra gọi cho một ai đó ...


” Khun à !!! Đến nhà tớ nhé !!! Tớ biết hung thủ là ai rồi ” – Nói xong anh cười nhếch mép





END CHAP 6
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 7 (lUpdated 30.11.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Wed Nov 30, 2011 8:18 am

CHAP 7









Xung quanh 2 người bây giờ là một căn nhà sạch sẽ, gọn gàng. Có lẽ chủ nhân của nó cũng quan tâm đến nó nhìu hơn là khu vườn ngoài sân. Chung quanh thì chẳng có gì đang nghi. Min bước vào phòng gọi Doojun dậy ăn đồ ăn sẳn tiện hỏi thăm sức khỏe. Vừa bước vào phòng ... ” AAaaaa ” - Min thất thanh la lên

Bên trong bếp Jiyeon chả hiểu chuyện gì vẫn ung dung lấy đồ ăn ra cho vào chén dĩa. Đến một lúc thấy sao im lặng quá mới nhớ, bây giờ Doojun là kẻ tình nghi nên Jiyeon chạy vội vào phòng cậu xem sao Min lại hành động lúc nãy ...


” Cái gì thế này ??? ” – Jiyeon chỉ kịp nói nhỏ tự hỏi mình. Trước mặt cô là 4 bức tường, tất cả đều được dán hình chụp của Doojun và HuynA lên, dày kín đến nỗi không thể nhìn được đâu là tường, như tất cả được dựng lên bởi cả trăm tấm hình của 2 người. Nhưng rồi khi nhìn lên tủ góc học tập của Jun, Jiyeon như muốn ói và choáng cả mặt khi thấy 2 lọ nước không to lắm, cỡ tầm lọ hoa kiểng nhỏ ... trong đó mỗi lọ ngâm 2 NGÓN TAY !!!

Sau đó thì chả kịp tìm kiếm Hyomin đang ở đâu ? Một màn đen che khuất tất cả, mọi thứ như một bức màn đèn buông xuống và trùm kín không cho cô được thấy gì. Cô nằm đó, bất động vì cái đánh bằng cây gỗ sau lưng ... Người đánh cô vẫn bình thản rút điện thoại ra gọi cho một ai đó ...



” Khun à !!! Đến nhà tớ nhé !!! Tớ biết hung thủ là ai rồi ” – Nói xong anh cười nhếch mép





Phía bên này thì Khun chả hỉu được gì cả thế nhưng khi nghe là biết được hung thủ là ai, máu thám tử của anh chàng lại trỗi dậy. Anh cũng cố gắng suy nghĩ thử xem sao, hay là lại bị mắc lừa, hiện tại anh vẫn chưa thể tin được ai cả … Kể cả Doojun là bạn thân của anh ??? Đang suy nghĩ thì Taec và Woo tới, Khun mới kể toạc ra cho mọi người nghe và cùng nhau tìm hiểu . Ban đầu thì mọi người có hơi tin bởi vì trước mắt việc tìm hung thủ là mục đích chính trong việc này, cũng là lúc chấm dứt và xoá bỏ đi tất cả dấu chấm hỏi trong chuyện rồi… Nhưng rồi họ lại nhớ đến biểu hiện của Jun. Chẳng phải việc nói và tuyên truyền kiểu như vậy là không phải kiểu của Jun sao ? Jun thường là một người thầm kín, ít nói mà anh lại thề là sẽ tự tay giết chết tên hung thủ nếu như có dịp gặp được ??? THì cớ gì anh lại không thủ tiêu hắn ngay lập tức mà lại gọi điện báo cho Khun … Chỉ riêng mỗi mình Khun !!!


“ Haizzz tớ thấy không ổn đâu !!! Thôi để tụi tớ đến đó cùng cậu nhé “ – Taec nói
“ Đúng đó ! Tụi tớ sẽ đến đó cùng cậu >< Sao lại chỉ báo cho riêng một mình cậu, tụi tớ thì thế nào đây ??? Rõ là có gì đây mà “ – Woo
“ Thôi để tớ đến đó một mình, các cậu cứ đến báo cảnh sát đi, Eunjung chắc cũng sẽ lo và tò mò nên đừng cho cậu ấy biết. Mắc công cậu ấy lo, mấy hôm nay lo đi điều tra với đám tụi mình, bỏ ăn bỏ uống nên ba mẹ cậu ấy lo lắng “ – Khun dặn
“ Uh!!! Vậy tụi tớ sẽ đợi cậu ngoài cửa, rồi đi báo cảnh sát sau “ – Taec
“ OK vậy nhé “ – Khun


...

Hiện tại thì Khun đang đứng trước cửa nhà của Doojun, quang cảnh lạnh lẽo đến đáng sợ. Nhớ vài năm trước, anh đã luôn luôn túc trực nhà Doojun, hai người như hai anh em ruột thịt vậy !!! Nhớ lại mà khoé mắt hơi đọng nước… Ngày ấy và bây giờ ? Sao lại như thế này ? Nhớ ngày nào, quang cảnh không vắng vẻ thế này, cây trong vườn thì tươi xanh, gió điều hiu mát mẻ, khung cảnh nhìn rất tháng đãng và thơ mộng. Cho tới ngày Jun đi Mĩ và anh hay tin ba mẹ Jun đã mất sau chuyến bay công tác, lúc đó thì đột nhiên Jun trở nên khép kín hơn, quyết định trở về Hàn Quốc, làm lại cuộc sống mới, nhưng khoàng cách của Jun và Khun cũng dần dần xa hơn trước. Vì vậy bây giờ có thì cũng chỉ mang danh nghĩa là bạn than thôi chứ hai người đã bao giờ ngồi nói chuyện với quá nửa câu. Nhưng cũng nhờ vụ án của HuynA xảy ra, tình cảm của Jun và Khun cũng dần dần được cải thiện …

Khẽ gõ cửa, chả thấy ai trả lời câu nào hay thậm chí là mở cửa. Đẩy nhẹ mới biết được là cửa không hề khoá lại, vậy nên anh cứ tự nhiên bước vào nhà bạn mình. Khám phá và tham quan thì mọi vật xung quanh đều như cũ, chỉ là nó hơi bụi, có lẽ Jun ít chăm cho nhà mình. Đúng là khi sống tự do rồi thì ít quan tâm đến nhà cửa, kể cả chính mình.
Quay nhẹ người lại, Jun đang đứng sau Khun nãy giờ, trên tay anh cầm hai cốc Coffee nóng. Anh mỉm cười với bạn mình nhận lấy cốc coffee trên tay rồi bình thản ngồi xuống quên mất lí do đến đây. Có lẽ cái chữ tình bạn đã hiện hữu quá lớn trong thâm tâm của anh bấy lâu nay, hay đúng hơn anh vui vì đây là lần đầu tiên cả hai cùng ôn lại kỉ niệm xưa…

“ Sao tới mà không gọi tớ ? “ – Doojun cười hiền
“À, tớ có gõ cửa nhưng không thấy ai trả lời, vậy nên vào thẳng luôn, cậu không phiền chứ ? “ – Khun hỏi
“ Tất nhiên rồi bạn hiền ^^ sao mà hôm nay lại khách sáo quá vậy trời “ – Jun đùa
“À mà chẳng phải cậu bảo tìm được hung thủ sao ? “ - Khun hỏi
“Hihi !! Chuyện đó nói sau được không , tự nhiên thấy nhớ đến hồi xưa, tụi mình … “ – Jun đang nói
“ Dù gì ngày xưa cũng là ngày xưa rồi, không hề liên quan gì đến bây giờ Jun à !!! Vậy nên … “ – Khun
“Đáng khen cho anh bạn của tôi khi luôn hấp tấp như vậy. Đúng là cậu Khun à ! “ – Jun cười
“ Jun à … vô thằng vấn đề đi được không ? “ – Khun
“ OK, mà cậu vào phòng tớ lấy hộ cái laptop tớ có ảnh hắn trong đó đó, tớ đi dọn ly “ – Jun dặn thế

Khun cũng nghe lời bước vào phòng tìm thấy cái laptop, định quay ra thì chợt thấy có cái bong đen đứng sau, anh đoán được đó chính là Jun, nhưng anh không thể tin vào mắt mình đó là cái bóng ấy đang cầm trên tay một thanh gỗ, đoán không lầm thì Jun đang định tấn công anh !!! Nhanh nhẹn, anh quay người lại đỡ lấy cái đánh gậy của Jun, hai người giằng co qua lại, Jun hất tay ra, làm Khun ngã nhào ra cửa tủ, cánh cửa tủ lúc này mới bắt đầu mở ra, bên trong là Jiyeon và Min. Hai cô bị trói nãy giờ không lên tiếng được. Giật mình, Khun chưa kịp định hình thì Jun nhào tới đấm vào mặt anh mấy đấm rõ đau, Khun đẩy Jun ra, đấm lại Jun và hét to

“ CẬU ĐANG LÀM GÌ VẬY ??? “ – Khun la lên
“ Làm gì à ? Giết mày chứ làm gì ? “ – Jun cười đểu
“ Cậu nói gì cơ ? “ – Khun ngạc nhiên trước lời nói của người bạn thân bao nhiu năm

Nhưng rồi chợt Khun buông xuôi tất cả. Anh đang cố gắng để lại trong suy nghĩ của mình hiện giờ là sự phủ nhận. ANh phủ nhận con người này là nhân vật phản diện trong câu chuyện cổ tích bình thường, anh phủ nhận người này đang đấm anh, và cố gắng phủ nhận những gì anh vừa nghe thừ miệng của Jun là những câu nói đùa … Cứ suy nghĩ, anh mặc cho Jun có đấm anh tới chết, anh gục xuống nằm đó cạnh cái tủ, lúc này ngước nhìn lên thấy Min và Jiyeon đang khóc, họ khóc vì họ không thể giúp được gì cho anh, họ khóc vì họ nghĩ họ là những kẻ vô dụng. Anh vẫn nằm đó, máu anh thấm ướt cả áo sơ mi trắng, anh nằm đó … bất động những vẫn không nhắm mắt … và anh đang khóc. Nước mắt anh chảy ra khi nhìn thằng bạn than đang đánh mình, cố giết mình, anh không hiểu ??? Anh đã làm gì sai sao ? Tại sao những nỗ lực của anh để cho khoảng cách giữa hai người hàng gắn lại với nhau mà bây giờ, kết quả mà anh nhận lại chỉ là sự vô ơn… ?

Taec và Woo đã báo cảnh sát, và mọi người ào vào vì không thấy động tĩnh gì xảy ra, cảnh sát đến tóm cổ Doojun, lúc này anh bạn nhìn như một kẻ khùng điên, nhìn thấy Khun nằm trên vũng máu, hắn cười một cách điên dại … Taec chạy đến bên Khun đỡ anh dậy, kêu tên anh mấy lần, nhưng dường như Khun dã bất tỉnh. Woo và Eunjung đến cởi trói cho Jiyeon và Hyomin. Mọi người cùng lên xe cấp cứu đưa Khun đến bệnh viện…







Cũng đã được 1 tuần kể từ ngày tuyên bố ra tên hung thủ. Là Doojun. Mọi người trong trường đều rất ngạc nhiên nhưng rồi cũng dần đón nhận sự thật một cách miễng cưỡng. Trường đã thong báo ngày đi học lại bình thường cho tất cả các học sinh. Hiện giờ trong trường mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường. Bây giờ Doojun vẫn chưa bị tuyên án, anh vẫn đang trong phòng giam đợi ngày ra toà. Biết chuyện gia đình của HuynA, Yoona và cả Uee đã đến và đề nghị toà án phán xử thật công bằng.

Hôm nay Khun đến phòng giam Doojun hiện tại, anh muốn đến thăm và hỏi lí do. Khi chờ, Doojun đã được đưa vào. Anh ta tìu tụy rõ, hốc hác và xanh xao hẳn. Mặt mày thờ thẫn…

“ Chào !!! Đến đây xem tôi chết chưa à ? “- Jun cười khinh
“ Cậu ốm quá ! Không tự chăm sóc mình à ? “- Khun
“ Ở tù thì ăn cơm tù !!! Được nhà nước chăm sóc zậy tốt quá rồi “ – Jun cười to
“ Jun à ? … Tại sao ??? Tại sao cậu lại làm vậy ? “ – Khun
“ Vì cậu …. Nickhun ! “ – Doojun
“ Tớ ? Nhưng giết hại bao mạng người thì không phài là hơi quá sao ? “ – Khun bất ngờ
“ Để đạt được mục đích, tôi bất chấp tất cả … Mà mục đích của tôi chính là … Muốn cậu chết ! “ – Jun nói trợn mắt nhìn Khun thù hận


END CHAP 7
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 8 (lUpdated 1.12.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Thu Dec 01, 2011 8:00 am

CHAP 8









Cũng đã được 1 tuần kể từ ngày tuyên bố ra tên hung thủ. Là Doojun. Mọi người trong trường đều rất ngạc nhiên nhưng rồi cũng dần đón nhận sự thật một cách miễng cưỡng. Trường đã thong báo ngày đi học lại bình thường cho tất cả các học sinh. Hiện giờ trong trường mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường. Bây giờ Doojun vẫn chưa bị tuyên án, anh vẫn đang trong phòng giam đợi ngày ra toà. Biết chuyện gia đình của HuynA, Yoona và cả Uee đã đến và đề nghị toà án phán xử thật công bằng.


Hôm nay Khun đến phòng giam Doojun hiện tại, anh muốn đến thăm và hỏi lí do. Khi chờ, Doojun đã được đưa vào. Anh ta tìu tụy rõ, hốc hác và xanh xao hẳn. Mặt mày thờ thẫn…


“ Chào !!! Đến đây xem tôi chết chưa à ? “- Jun cười khinh

“ Cậu ốm quá ! Không tự chăm sóc mình à ? “- Khun

“ Ở tù thì ăn cơm tù !!! Được nhà nước chăm sóc zậy tốt quá rồi “ – Jun cười to

“ Jun à ? … Tại sao ??? Tại sao cậu lại làm vậy ? “ – Khun

“ Vì cậu …. Nickhun ! “ – Doojun

“ Tớ ? Nhưng giết hại bao mạng người thì không phài là hơi quá sao ? “ – Khun bất
ngờ

“ Để đạt được mục đích, tôi bất chấp tất cả … Mà mục đích của tôi chính là … Muốn cậu chết ! “ – Jun nói trợn mắt nhìn Khun thù hận








“ Jun à, lí do tớ muốn biết thì để sau, tớ biết bây giờ trong mắt cậu, tớ như một cái gai nhọn muốn trừ khử, đúng không ? Nhưng mà Jun này, cậu xem đi”-Khun


Khun lấy trong cặp mình ra một sấp giấy dày, nhiều lắm nhưng không rõ là gì. Mới đầu Jun bỏ ngoài tai và không hề muốn tham gia váo cuộc nói chuyện nhất là đối với Khun. Nhưng rồi, … HUYNA … Đó là cái tên làm anh bất tỉnh ngay khi nó ập vào mắt anh. Anh ngay lúc đó, nhào tới như một con thú nhanh chóng đớp miếng mồi ngon, không kịp thì sẽ mất miếng mồi đó. Mở ra, xem hồi lâu, rồi nhìn lên Khun… Cậu biết là mình đã làm sai ? Nhiều lắm ? Phải không ? Nhưng tại sao, tại sao anh lại không được biết chuyện này, nếu như biết được sớm hơn thì có lẽ bây giờ, HuynA sẽ từ từ khỏi bệnh, Yoona và Uee cũng không bị oan mạng chỉ bởi vì một lúc hồ đồ







“ Cái này là mẹ Huyna đưa cho bọn tớ, tớ giữ lâu rồi tính không đưa cho cậu xem vì nghĩ cậu sẽ rất đau khổ vì cái chết của Huyna vừa mới xảy ra. Cho đến bây giờ tớ thấy có lẽ đây là lúc thích hợp nhất “ – Khun

“ Sao … cô ấy lại giấu tôi ? “ – Jun đau khổ như giằng xé nội tâm

“ Tớ không rõ, nhưng có lẽ vì việc này cậu ấy mới giả vờ giận dỗi cậu để kiếm cớ
chia tay. Huyna … cậu ấy bị ung thư phổi giai đoạn 2, có lẽ có thể cứu chữa kịp
nhưng không ngờ … Cậu lại … “ – Khun

“ Không !!! Không ? Tôi không cố ý giết cô ấy, tôi yêu cô ấy rất nhiều … rất nhiều đó … Khun à, làm ơn đi … Khun à … cho tôi biết tôi phải làm sao bây giờ … Huyna…

“ – Jun đau đớn rơi nước mắt khi biết được sự thật và lí do mà Huyna chia tay cậu

“ Chỉ còn một cách thôi Jun à, khai thật với toà vào ngày mai, đó là cách giúp cậu chuộc lại những gì mà cậu đã gây ra” – Khun











Sáng hôm sau, tại toà án tối cao của Hàn Quốc đang xét xử về hành vi và tôi của Yoon Doojun - Học sinh cấp 3. Mọi người hôm nay đều háo hức chờ đợi kết quả, về phía gia đình của nạn nhân thì vẫn mong phiên toà xét xử thật công bằng để cho con cái họ được yên nghỉ nơi suối vàng. Tại nơi đây, bao gồm gia đình phía nạn nhân thì còn có thầy cô giáo trong trường, như thầy hiệu trưởng, cô giáo chủ nhiệm và có cả nhóm Khun nữa …


“ Phiên toà chuẩn bị làm việc mong mọi người ổn định chỗ ngồi “ – Toà nói

“ Hôm nay, theo như bên cảnh sát cũng như pháp y chứng nhận thì bị cáo Yoon Doojun đây chính là hung thủ đã gây ra hang loạt 3 vụ giết người không rõ nguyên do. Nhân đây, bổn toà sẽ trực tiếp tra khảo bị cáo vì trong thời gian tạm giam, bị cáo đã không hề tiết lộ lí do của mình. Do đó, hôm nay toà và luật sự phía nạn nhân sẽ trực tiếp làm việc đó” – Toà


“ Bị cáo Yoon Doojun, có phải nạn nhân tức thân chủ của chúng tôi Kim HuynA va2 cậu đã rất than với nhau ? Thậm chí ngay cả là than hơn mức bạn bè ? “ - Luật sư

“ Chúng tôi là người yêu của nhau. Đã quen được 1 năm rưỡi, tôi rất yêu cô ấy, nhưng tôi không ngờ chính tay tôi lại giết người mình yêu nhất”- Jun

“ Vậy tại sao cậu lại giết HuynA, trình bày rõ sự việc ngày mà xảy ra án mạng của HuynA “ – Toà

“ Hôm đó là buối sang sớm, tôi hẹn HuynA ra phòng giám thị bởi Alex là chú tôi nên ông ấy giúp tôi mọi cách và cho tôi chìa khoá phòng. Chúng tôi nói chuyện với mục đích là muốn biết lí do tại sao lại đòi chia tay. Tôi tự thấy chính bản than tôi đã không làm gì sai cả. torng lúc nói chuyện tôi cứ luôn phiên bị chỉ trích nào là không hiểu ý bạn gái, thô lỗ … Rồi cái kết cô ấy lại mang Nickhun tức bạn thân của tôi vào cuộc. Cô ấy bảo chia tay để quen với Khun, cô ấy rất thích cậu ấy vì cậu ấy có tất cả những gì mà con gái thích. Nói thẳng là người đàn ông lí tưởng. Tôi cảm thấy tổn thương vì ba chúng tôi đã đi chơi với nhau vài lần và tôi không hề nhận ra cô ấy lại thích Khun. Rồi cô ấy và không quên quay lại ném chiếc nhẫn mà tôi đã tặng hồi sinh nhật kỉ niệm 100 ngày chúng tôi quen nhau. Từ đó, trong đầu tôi không hề thù hận Huyna mà lại chuyển sang Nickhun.

Tôi bắt đầu nổi nóng và giật tay cô ấy lại, không muốn cô ấy đi và rồi cưỡng hôn cô. Thế rồi tự vệ, Huyna chộp lấy bình hoa bên cạnh đập ngay vào đầu tôi. Tức quá, tôi dung sợi dây thừng dưới cái bàn của chú Alex thường được dung để cột các bao bố to, tôi xiết chặt cô HuyngA đến khi cô yếu dần. Rồi cho vào cái rương đựng giáo án trong phòng. Tôi không ngờ bạn tôi, Jiyeon và Hyomin lại nghe thấy tiếng kêu cứu của Huyna vào lúc gần nhập học. Đến tối khuya, tôi vào trở lại và giở rương ra thì Huyna đã chết vì ngạt thở. Tôi bắt đầu thù hận ngón tay áp út đó rồi nổi cơn cắt đi và từ từ lôi xác HuynA lên sân thượng và bắt đầu dựng lên cảnh HuynA bị treo cổ giữa trường” – Jun khai thành thật


“ Thế lí do tại sao cậu lại giết Yoona và Uee khi thấy họ có đeo nhẫn ? “ - Luật sư

“ Như tôi đã nói, khi Huyna định bõ đi, cô ấy đã vứt chiếc nhẫn tôi tặng xuống đất, từ đó tôi bắt đầu hận và không thích thấy ai hạnh phúc trong tình yêu ngoài trừ tôi. Cảm giác thù hận trỗi dậy khi thấy ai đó bắt đầu mang nhẫn đôi, tôi ghét … rất ghét… do đó “ – Jun

“Đồ trời đánh, mày là thằng ác nhân “ - Mẹ của Yoona la lên trong tiếng nất nghẹn ngào

“Đề nghị mọi người yên lặng và giữ bình tịnh, phiên toà vẫn chưa kết thúc” – Toà

“ Giờ thì chắc mọi người cũng như phiên toà đã hiểu được lí do và động cơ giết người của bị cáo Yoon Doojun. Tôi sẽ bắt đầu hỏi chi tiết sâu hơn về vụ án. Trình bày đầy đủ cho mọi người biết cách giết nạn nhân Yoona và Uee, rồi chúng tôi sẽ xem xét” - Luật sư

“ Tôi biết mọi người chắc chắn sẽ nghi ngờ chú tôi đó là Alex, cho nên sẽ đến truy tìm dấu vết của vụ án. Cũng may khi tôi giết Huyna xong thì tôi cũng đã huỷ hết chứng cứ tức lau hết máu trong khi lôi cô ấy đi lên sân thượng, vâng vâng …Hôm đó Eunjung và Taecyeon vờ dựng chuyện khóc lóc để được vào phòng chú tôi tìm tòi manh mối. Đến khi lúc ra, tôi rình theo sau xem thử họ có tìm được gì hay không. Rồi thấy Yoona đang khoe nhẫn với bạn bè, nên tôi bắt đầu lên cơn. Trong lúc reng chuông mọi người vẫn chưa tập trung hết ở sân, tôi thấy Yoona đang đi vệ sinh mà chỉ có 1 mình, nên thừa cơ hội đánh thuốc mê cô bằng cách canh cô vừa ra, tôi dung khăn bịt miệng lại và thế là mọi chuyện như ý muốn. Tôi lôi Yoona vào phòng kho rồi âm thầm cắt ngón tay của cô ấy, rồi lén lút đưa cô lên lầu 4. Đặt cô yên chỗ ở lang cang, nơi nguy hiểm có thể rơi xuống ngay, tôi cố gắng luồn dây lên trên lầu 5 và đứng đó chờ. Đối diện lầu là các phòng học được lặ bằng cửa kính, phản chiếu xuống tôi thấy có vài học sinh lên cứu Yoona thì bắt đầu thả tay ra, cho sợi dây củng cô ấy rơi xuống, cô ấy chết tuôi tại chỗ” – Jun

“ Cậu quả là một người thong minh Yoon Doojun !!! Vậy thì cho tôi biết … “ - Luật sư, nói đến đây thì mẹ của Yoona và HuynA ngất lịm đi vì sốc

“ Do vấn đề sức khoẻ của phía gia đình nạn nhân, phiên toà tạm thời dừng tại đây. Buổi xét xử sẽ được tiếp tục vào 2 tiếng nữa. Bãi toà ! “ – Toà tuyên bố


Mọi người đều đỡ lấy mẹ Yoona và HuynA đưa đến phòng hồi sức trong khu vực y tế. Nhóm Khun hơi bất ngờ và rất kinh hãi khi nghe Jun tường thuật lại những gì cậu đã làm. Nhân viên cảnh sát vây quanh Doojun để đưa cậu về phòng tạm giam, đám Khun chạy theo mong được nói vài câu nhưng rồi nhân viên cảnh sát không đồng ý, họ bất lực, đứng đó nhìn bạn mình đang thờ thẫn bước đi. Bước tới cửa, Doojun kịp quay đầu lại và rơi giọt nước mắt nhìn đám bạn …


“ Tớ … tớ xin lỗi các cậu !!! Hãy tha thứ cho tớ !!! “ – Nói xong Jun theo nhân viên cảnh sát về phòng giam

Cuộc phán xét vẫn sẽ được tiếp tục vào 2 tiếng nữa ? Nhưng liệu rồi tội danh của Jun có được thành lập hay đơn thuần mọi chuyện sẽ ổn và may mắn đến với cậu ? Sẽ ra sao nếu như mọi người không biết được những vụ án giết người đó do Jun gây ra hoàn toàn là vô tình, anh đã không tìm hiểu và quá hồ đồ nóng nảy khi quyết định một chuyện ? …



END CHAP 8
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 9 (Updated 1.12.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Thu Dec 01, 2011 10:18 pm

CHAP 9






Mọi người đều đỡ lấy mẹ Yoona và HuynA đưa đến phòng hồi sức trong khu
vực y tế. Nhóm Khun hơi bất ngờ và rất kinh hãi khi nghe Jun tường thuật
lại những gì cậu đã làm. Nhân viên cảnh sát vây quanh Doojun để đưa cậu
về phòng tạm giam, đám Khun chạy theo mong được nói vài câu nhưng rồi
nhân viên cảnh sát không đồng ý, họ bất lực, đứng đó nhìn bạn mình đang
thờ thẫn bước đi. Bước tới cửa, Doojun kịp quay đầu lại và rơi giọt nước
mắt nhìn đám bạn …








“ Tớ … tớ xin lỗi các cậu !!! Hãy tha thứ cho tớ !!! “ – Nói xong Jun theo nhân viên cảnh sát về phòng giam





Cuộc phán xét vẫn sẽ được tiếp tục vào 2 tiếng nữa ? Nhưng liệu rồi tội
danh của Jun có được thành lập hay đơn thuần mọi chuyện sẽ ổn và may mắn
đến với cậu ? Sẽ ra sao nếu như mọi người không biết được những vụ án
giết người đó do Jun gây ra hoàn toàn là vô tình, anh đã không tìm hiểu
và quá hồ đồ nóng nảy khi quyết định một chuyện ? …














Bên ngoài phía căn tin của bộ giám sát phạm nhân, đám Khun ngồi đó uống
nước nghỉ ngơi. Phía người nhà của nạn nhân một số yếu quá được chuyển
đến phòng y tế, còn lại cũng đi ăn trưa hay gì đó để giữ sức và tinh
thần xem tiếp buổi xét xử vụ án.







Ai nấy cũng mệt mỏi, đám con gái Eunjung, Jiyeon và Hyomin sáng giờ chạy
qua chạy lại thông báo ngày xét xử cho gia đình HuynA, Yoona và Uee,
lăng xăng không kém đám con trai Khun, Taec cố gắng liên lạc cho người
thân như cô bác của Doojun biết chuyện. Woo cũng cố gắng hỏi hiệu trưởng
xem địa chỉ liên lạc với thầy giám thị Alex tức là chú của Doojun, bởi
vì giờ Jun còn người thân nữa đâu !!!





Ngồi thả ga một tí, uống ngụm nước mà uống không zô, Jiyeon buồn bã ngáp
dài ngáp ngắn vì thiếu ngủ mấy ngày nay từ vụ HuynA, Eunjung mắt thâm
quầng thấy rõ, Hyomin chẳng kém cạnh gì. Woo thì tối ngày cứ học hỏi ở
ba của mình để truy tìm ra dấu vết của thi thể HuynA, Yoona, Uee nên gần
miệng anh hiện lên rõ rệt vết tối tối của râu. Khun Taec thì thôi khỏi
nói, nhưng vì là con trai nên khỏe, dù có làm gì nặng nhọc hơn nữ cũng
không thể hiện lên nét quá mệt mỏi.





“ Haizzzz … ăn không zô nữa “ – Eunjung



“ Chán quá, sao mà … trời ơi “ – Min thấy tức
“ Cậu sao vậy ? Uống nước đi “ – Woo lo cho Min
“ Cậu ấy … thực sự đã làm những việc đó, chỉ với một lí do quá hồ đồ “ – Jiyeon lắc đầu
“ Tớ không hề nghĩ thủ phạm chính là cậu ấy, đặc biệt người Jun hận lại là … “ – Taec
“ Tớ !!! Chính tớ còn không thể tin cơ mà “ – Khun thở dài
“ Thôi tụi mình ăn không vô cũng phải ráng ăn thôi, sáng giờ ai nấy đã ăn gì đâu … cầm đũa lên nào ??? “ – Woo thúc
“ ??? “ – Cả đám chấm hỏi
“ Gì thế ? “ – Woo ngớ ngẩn
“ Đã gọi gì đâu mà cầm đũa ??? “ – Eunjung
“ Thì tớ nhắc đó mà hehe .. Cô ơi cho 6 tô mì đặc biệt … Mấy cậu ăn mì hết hả ??? “ – Woo hỏi
“ Không !!! “ – Cả đám lắc đầu


“ Ui sao mệt quá, ai ăn nấy kiu đi, bực bọi >< “ – Woo



“ Cô ơi, 1 tô mì, 5 tô nui ạ “ – Taec kêu
“ ><YA~ !!! Sao không nói tớ trước, tự nhiên một mình ăn mì >< mấy cậu đáng ghét thật “ – Woo
“ Nãy giờ toàn cậu tự biên tự diễn đấy “ – Khun nói
“ Hứ !!! Không thèm nói chuyện nữa >< “ – Woo im lặng nốc hết chai nước


...






Thấm thoắt cũng đã trôi qua 2 tiếng, mọi người giờ đây ai cũng có mặt
đầy đủ trong phòng xét xử trừ mẹ Yoona vì quá sốc nên không thể nghe
tiếp phần xử, chỉ còn ba Yoona thôi, còn lại thì đã có mặt. Tòa bước
lên, nhân viên cảnh sát cũng dắt Jun vào đúng vị trí của bị cáo.






“ Phiên tòa bắt đầu “ – Tòa




“ Bị cáo Yoon Doojun hãy trình bày tiếp diễn biến cái chết của nạn nhân Uee “ – Tòa



“ Về Uee thì tất cả đến với tôi chỉ là tình cờ. Thật ra là tôi đã để ý
Uee từ lâu rồi, kể từ sau khi giết Yoona, tôi đã thấy được Uee nói
chuyện với bạn trai sau bãi giữ xe, nên tôi đoán chắc chắn cũng sẽ tới
lúc Uee mang nhẫn đôi bởi cô ấy vẫn chưa hề biết lí do tôi giết người vì
người đó đeo nhẫn. Ngay ngày xảy ra tai nạn, tôi chỉ đang lái xe vòng
quanh thành phố dạo mát cho vơi đi nỗi buồn, nhưng tình cờ thấy bên công
viên Uee đang chạy bộ tập thể dục, đột nhiên tôi lại khó chịu hơn khi
thấy Uee đang chuẩn bị qua đường và rồi tôi biết được, cô ấy đã đeo nhẫn
đôi ngay trên tay. Lúc đó đang đèn đỏ dành cho người đi bộ qua đường,
tôi gồ ga lên hết cỡ và phóng nhanh đến Uee, ban đầu chỉ là quẹt ngang
thôi, và tôi biết cái quẹt đó rất mạnh, đến nỗi cánh tay trái Uee chảy
máu nhưng vì áo cô ấy bị kẹt vào xe tôi, thế nên nhanh chóng quay đầu xe
lại nhầm không cho Uee thấy mặt tôi, vì quay quá đột ngột nên đuôi xe
tôi hất mạnh, Uee ngã ra giữa đường, trog khi mọi phương tiện giao thông
đang qua lại thì ... cô ấy bị cán chết. Tôi chạy đi giữa chừng bắt đầu
nhìn lại thì thấy chiếc xe lỡ cán trúng Uee cũng là một chiếc Moto “ –
Jun



“ Vậy nên hoàn toàn chiếc xe đó quả thực là không phải của cậu. Mà là xe
khác cán nạn nhân, nhưng chính do xe cậu đã làm nạn nhân đau đớn về thể
xác đầu tiên, khiến nạn nhân chao đảo mất kiểm soát và cuối cũng thì
dẫn đến cái chết ! “ – Tòa



“ Vâng “ – Jun



“ Vậy thì suy cho cùng, từ đầu đến cuối cậu làm những việc này là do
lòng đố kỵ, hận thù với bạn cậu tức Nickhun ? Nhưng không ngờ lại là do
chính sữ thiếu chính xác của mình mà tất cả đi đến một kết thúc không
hay ho gì và quá đau đớn, mọi thứ quá mất mác với người thân của nạn
nhân ! ... Phiên tòa sẽ thông báo tội danh vào 15’ nữa, xin mọi người
yên chỗ “ – Tòa




Quan tòa mới bắt đầu hội ý với nhau, mọi người cũng khá hồi hộp nhất là
đám bạn Khun. Tất cả mọi chuyện thì cũng đã wa rồi, chuyện gì nên bỏ qua
thì bỏ qua. Với lại không phải Jun làm vậy vì anh không bình tĩnh mà
anh hoàn toàn chỉ làm theo lý trí thôi. Chuyện rõ là như zậy !!! Mẹ của
HuynA thì có lẽ cũng tha thứ cho Jun vì dù gì, 2 người cũng quen nhau
được mấy năm, tình cảm, tính tình Jun ra sao bà hiểu rõ, thế nên koi như
chuyện xui xẻo thôi… Còn gia đình Yoona và Uee nhất quyết không tha thứ
cho anh bởi hành vi này là quá tàn bạo mà đây có phải là những gì 2 cô
gái trẻ trung xinh đẹp này đáng bị hay không ??? Hoàn toàn không, cái gì
cũng có cái lí của nó …





“ Sau thời gian tòa hội ý thì tòa sẽ đưa ra kết luận như sau. Vốn như
mọi người cũng biết, bị cáo Yoon Doojun sát hại tổng cộng là 3 nạn nhân
và hoàn toàn là do không ý thức được chuyện đúng chuyện sai. Nhưng dù
vậy, nhưng cũng là chính tay bị cáo tham gia vào việc này nên không khỏi
thoát khỏi tội mưu sát nạn nhân. Thứ hai, bị cáo đã thừa nhận hết tất
cả, và đó là điều chúng tôi đưa ra quyết định thế này. Bi cáo Yoon
Doojun … “ – Tòa




“ Làm ơn, xin hãy cho cậu ấy được làm lại từ đầu “ – Jiyeon cúi đầu nói nhỏ


“ Yên tâm, Jun không sao đâu mà “ – Khun ngồi kế bên đặt tay lên tay Jiyeon nói

“ Bị cáo Yoon Doojun … tội danh được thành lập ! “ – Tòa


“ Vậy mức xử phạt thế nào ?? “ – Min hỏi nhỏ Woo
“ Tớ không rành mấy vụ này “ – Woo

“ Nhưng do bị cáo đang còn là học sinh tức là tuổi vị thành niên, nên
tòa sẽ nương tay. Án tù đáng lí ra sẽ là tử hình nếu đối với người
trưởng thành. Nhưng trường hợp này bị cáo sẽ lãnh án tù là 7 năm, cộng
thêm việc phải phục tùng theo thời gian biểu của nhà tù gồm làm những
việc công cộng giúp cho đất nước phát triển hơn như cùng nhau xây dựng
dự án nào đó, nhổ cỏ, vác đá ... v..v... BÃI TÒA ! “ – Tòa




Bây giờ tất cả đều đã yên lòng rồi, Jun không bị gì nặng cả. Thế nhưng
liệu 5 năm là quá nhiều đối với 1 thanh niên trẻ tuổi đáng lí ra đang có
cơ hội phát triển sự nghiệp của mình cho đất nước, xã hội ???





Trước khi Jun theo nhân viên cảnh sát vào phòng giam anh có xin tòa cho
ít phút để nói vài lời với gia đình của nạn nhân. Tòa đồng ý, anh quay
lại nhìn xuống dưới, nơi mà những người thương anh, ghét anh đang chăm
chú lắng nghe những điều anh sắp nói sẽ là gì ???





“ Cháu xin được gửi đến gia quyến của Yoona, Uee và … HuynA lời xin lỗi
thật chân thành. Cháu biết bây giờ câu nói xin lỗi này có lẽ là đã quá
muộn thế nhưng, cháu thành thực xin lỗi. Cháu đã là một đứa ngu ngốc,
đến độ người mình yêu bệnh tình thế nào cũng chả biết và thậm chí còn tự
tay … giết chết cô ấy. Cháu đúng là một thằng khốn nạn. Cháu xin lỗi!!!



Khun à, tớ xin lỗi vì đã không tin cậu, lại đem lòng thù hận đố kị
với cậu mọi thứ. Tớ nhất định sẽ thay đổi vào 5 năm sau. Jiyeon, Min,
Jung, Taec và Woo … tất cả các cậu đã vất vả nhiểu rồi, hãy giữ gìn sức
khỏe nhé ! Tạm biệt ~ “ – Nói xong Jun theo cảnh sát về phòng giam












Mọi người hiện giờ đang trên đường về. Họ đi bộ, chậm rãi thoáng buồn
thoáng vui. Vui vì mọi chuyện cũng êm xui, buồn vì đã mất đi 1 người bạn
trong thời gian dài. Mà thôi, cứ bỏ qua hết tất cả đi, bây giờ thì cứ
nghĩ đến tương lai, lo chuyện bây giờ nếu cứ đứng và suy nghỉ về quá khứ
thì mãi mãi không bao giờ họ trưởng thành được …






“ Haizzzz chán quá, ngày mai tớ cúp học đó, mấy bữa nay mệt quá trời “ – Woo



“ Tớ cũng định vậy, nhưng chẳng phải trường cho chúng ta nghỉ 1 tuần sao ? “ – Min
“ Vậy hả ??? Thiệt không đó “ – Taec nghi ngờ
“ Có nhưng đó chỉ là dự định, tụi mình vẫn phải đến trường mà “ – Eunjung
“ Tớ muốn nghỉ, tụi mình mai cúp hết đi, chắc mọi người sẽ hiểu mà “ – Jiyeon chu mỏ
“ Aigoooo hội trưởng hội học sinh đang bên cạnh cậu đấy Ji, cẩn thận nào “ – Woo chỏ mỏ
“ Khun à !!!!!!!!!!!!!!!!! Cúp đi nha …. Khunnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn “ – Jiyeon làm mặt cún
“ Với cương vị là hội trưởng hội học sinh, tớ không cho phép bản thân
mình sơ suất việc học, nhất là các cậu là bạn tớ nên tớ càng có trách
nhiệm kéo các cậu đi lên, và cuối cùng … “ – Khun trào 1 hơi
“ Nghỉ hay không ? “ – Taec
“ Nghỉ ~ “ – Khun buôn câu nhẹ nhỏm
“ YEEEEEEEEEEEEEEEEEE!~~~~~~~~~~~~~~~ “ – Cả đám la lên

“ Thế nhưng cậu có làm sao không ? “ – Jiyeon hỏi


“ Thực ra không phải tớ muốn, thầy hiệu trưởng đưa tớ lịch nghỉ cho tụi mình rồi … nhưng tớ chưa nói vs các cậu “ – Khun
“ Đồ quá đáng, làm năn nỉ nãy giờ “ – Ji đánh một cái vào lưng Khun rõ đau
“ Đúng rồi, quá đáng mà “ – Woo đánh ké

“ Nè, đứng lại sao tự nhiên ăn ké vậy … Đứng lại ngayyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy “ – Khun chạy thẳng rượt Woo








END CHAP 9
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 10 (updated 2.12.11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Fri Dec 02, 2011 9:44 am


CHAP 10


Mấy ngày wa mệt thật nhỉ !!! Cả nhóm riếc lớn hết rồi, trưởng thành hơn rồi không còn giống con nít như hồi trước nữa. Khun bước ra từ phòng tắm, mặc nhanh cái áo thun vào cho đỡ lạnh, lấy khăn lau khô tóc. Bước ngay đến chiếc máy tính bật net lên. Vẻ gấp rút lắm, có chuyện gì vậy nhỉ ? Một tay lau tóc tay kia nhấp chuột lia lịa vào Yahoo … À, té ra chàng hội trưởng hội học sinh đã trễ hẹn với bạn bè, lo mải mê tắm nên quên mất thời gian. Khunhhs đăng nhập thành công ^.< !!!


Khunhhs : sr sr sr sr sr sr sr sr !!!!!!!!!!!! Mad
Younggi : Sao lâu thế cha già x-(
Khunhhs : hihi sr mừ, bận … tắm
Tẹc : Bộ ở dơ, người cậu hôi thối lắm sao mà tắm kĩ thế haha
Khunhhs : Đạp chết giờ !!!
JungXinhĐợp : Cơ mà, Min vs Ji đâu nhểy ??? Ứ thấy ><
JiBaby : Đây đây !!!
JungXinhĐợp : Sao im lặng vậy ?
Younggi : Ừ, hay để nick treo òi đi tắm với Khun ???
Khunhhs : ??? Jang Wooyoung nói gì đấy ???
JiBaby : Cái gì mà tắm vs cậu ấy ? Muốn chết à ?
Younggi : Ý tớ là tắm giống cậu ấy … bấm nhầm,làm j zữ vậy huhu
Min Ngố : Mà kể ra 1 tuần nghỉ đối với học sinh như tụi mình đâu phải ít nhỉ ?
Tẹc : Ờm… hé hé tha hồ ngủ nướng ♥️
JungXinhĐợp : Tối ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi …
Tẹc : Jung ko được nói nữa nhé >< … ngủ rồi j ???
Younggi : Ị =))
Tẹc : Cậu muốn mặt cậu giống chó mặt quỷ ko ??? Má phệ hơn cả tất ấy Woo
Younggi : Só rỳ hohoho
JiBaby : Thoy, bàn chuyện ngày mai đi đâu đi … nói nhảm wài =))
JungXinhĐợp : Theo tớ thì nên đi đến nơi nào có nước ấy … bơi hihi cho mát mẻ
Khunhhs : cũng đúng nhỉ, thế nhưng điểm đó để sau, mình phải đi đâu rồi mới đi tắm chớ
Tẹc : Đi ăn đi ^^ I LOVE FOOD
Min Ngố : Ăn vào sáng sớm à ??? Hay tụi mình đi biển đi
JungXinhĐợp : Hay đó Min, cơ mà vẫn chưa biết đi đâu trước khi tắm
Younggie : Hay mình đăng kí đi theo đoàn du lịch jh vì mình có biết đi đâu đâu
JiBaby : Không thoải mái đâu, bọn mình đi riêng đi ^^
Khunhhs : Ừ, vậy thôi thì tụi mình sẽ đi biển, rồi đến đó hỏi xem người ta có gì tham quan ko
Tẹc : Vậy không ăn à ?
Min Ngố : Có chứ sao ko ? Nhưng để sau haha
Tẹc : Vậy thông báo giờ giấc đi hội trưởng há há
Khunhhs : Mấy cậu muốn nướng tới mấy giờ ?
Younggi : tớ 9h
Min Ngố : Trễ vậy ? Thôi tụi mình tập trung 8h đi
JiBaby : vậy là 7h tớ phải dậy huhu
JungXinhĐợp : aigooooo khổ quá ><
Khunhhs : Zậy nhé !! Nhưng điểm tập trung ở đâu ?
Min Ngố : Nhà Khun đi, với lại giờ nhà cậu có ai đâu, chứa nổi 6 đứa
JiBaby : Ừ, vậy đi, thế thì 7h30 mình dậy hehe
JungXinhĐợp : Vậy nha, Taec mai sang nhà tớ sớm nha, không muốn đợi nữa đâu
Tẹc : Bék òi :*
Min Ngố : Xe cộ thì sao ??? Mình không muốn đc đèo bằng xe đạp nữa đâu huhu
Younggi : tớ tủi wá Min à
Khunhhs : Thì đi xe tớ, các cậu tới rồi gửi nhà tớ, lấy xe tớ đi, xe tớ cũng chứa được tất mà :>
Younggi : Ừ ha, thằng này có bao giờ cho tụi mình đụng vào đồ nó đâu, giờ cho đi xe chung … có vấn để
Khunhhs : Vậy mai, Ji, Min. Jung và Taec đi với tớ, cho Woo đi xe đạp
Younggi : NO !!! huhu
JungXinhĐợp : Giàm size lại coi … giật mình ><









7h30 sáng tại nhà Jiyeon…


Cô đã thức dậy từ sớm, không phải đúng 7h30 đâu. Nhưng có phải cô siêng năng gì đâu, Khun gọi sang bảo dậy ngay nên dậy đấy chứ =)) chứ bình thường có cháy nhà cũng không dậy. Lí do nghe lời Khun như vậy là vầy, cứ khi có ai gọi cho cô thì mẹ cô lại bắt máy bên dưới nhà nghe lén xem cô có làm điều gì xấu không. Y như rằng Khun gọi nhắc nhở gì thì mẹ cô lại được nước bảo này nọ, con gái gì mà còn thua con trai, cứ để người ta gọi điện sang nhắc. Không muốn phiền phức và phải nghe những lời nói đó, Jiyeon luôn luôn hiểu chuyện mà làm theo …


Jiyeon từ từ xách vali xuống nhà để đó. Đi đến bàn ăn rồi ngồi ăn sáng, nhưng thực sự chả ngày nào cô yên ổn được với ba mẹ cô…


“ Jiyeon của chúng ta hôm nay xinh đẹp quá “ – Ba cô nói
“ Hihi, con xinh đó giờ mà “ – Jiyeon gãi đầu
“ Con bé này, mới khen có một tí >< “ – Mẹ cô
“ Thì ba khen sao con nói vậy thôi “ – Jiyeon bốc miếng thịt
“ Mà này, con … đi chơi à ? “ – Ba
“ Dạ, sao ạ ? “ – Ji
“ Chừng nào về ? “ – Mẹ cô hí hửng
“ Chắc cũng tối á … có bao giờ con đi wa đêm đâu, ba mẹ đừng lo “ – Ji xua tay
“ Có wa đêm có sao đâu hihi, nhà sát bên, wa lại dễ dàng mà haha “ – Mẹ cười tít mắt
“ Omma ~~~~~~~~~~~ mẹ lại thế nữa rồi >< “ – Ji nhăn nhó
“ Bà này sao nói vậy ? … Mà con gái này … Khun có đi chung không ? “ – Ba chớp chớp mắt
“ APPA !!!!!!!!! Cả ba cũng thế à ? Có, có có có … được chưa >< Con đi đây “ – Ji xách vali đi không quên bốc thêm miếng thịt







Tại nhà Khun, bây giờ còn sớm quá, chưa đúng 8h nên chưa thấy mặt ai cả. Jiyeon gõ cửa, Khun ra mở cửa trong bộ tạp dề dễ thương. Khá ngạc nhiên với hình ảnh này, lạ quá. Có bao giờ cô thấy được mặt dễ thương của anh đâu, chỉ toàn là mặt nghiêm nghị của một hội trưởng học sinh, vẻ nghiêm túc trong việc học tập và khi điều tra những vụ án cùng nhóm. Anh mở cửa cho cô vào và cười tươi …


“ Sao cậu ăn mặt thế này ? “ – Thắc mắc Jiyeon hỏi
“ Thì làm đồ ăn sáng, các cậu ấy thế nào cũng dậy muộn và đi ngay “ – Khun tâm lí
“ Aigoooo hội trưởng sao dễ thương và tâm lí ghê cơ “ – Ji véo má Khun

“ … Tớ đi vào bếp đây, cậu .. .cậu tự lấy nước uống nhé “ – Khun thấy ngượng vì hành động đó của Ji
“ Ừ “ – Jiyeon gật gù chả hiểu gì


Mọi người cũng đến ngay sau đó không lâu. Ai nấy đều khen tài nấu nướng của Khun giỏi, vì là con trai mà đẹp trai, học giỏi, tốt tính lại nấu ăn đỉnh nữa chứ… Quá ư Perfect ♥️ Ăn xong mọi người cùng nhau tụ lại xem xem nên bỏ gì ở nhà, vì ai nấy vali to và nặng như đá. Chỉ là đi chơi trong vòng 1 ngày, sáng đi chiểu về mà … ai nấy làm quá !!!


“ Cái gì thế này ??? “ – Jung giơ lên vật gì đấy
“ Ya Ham Eunjung ~~~~~~ Trả cho tớ “ - Taec giật lại đồ mình
“ Cái gì vậy, cho koi kái koi, nhìn cũng dễ thương “ – Jung giật lấy
“ Không được, sao cậu lại vậy chứ “ – Taec vẫn không buôn tay
“ Sao vậy ??? Không cho tớ xem được à ? Tớ thấy rõ là hình con ếch. Rõ là đồ của con gái, cậu có bạn gái mà không cho bọn tớ biết à ??? “ – Jung trách
“ Không phải mà … Khun à, làm ơn, lôi cậu ấy ra, không rách của tớ bây giờ huhu “ – Taec năn nỉ
“ Ừ, mà đó là gì vậy ? “ – Khun thắc mắc

« XOẸT » - Tiếng động lạ

“ Trời ời … my boxer “ – Taec la thảm thiết
“ Sao…sao cậu không nói sớm … tớ … “ – Jung làm vẻ mặt tội lỗi
“ Đây là cái quần hồi nhỏ của tớ, tớ lấy lộn, ôi ... những kỉ niệm ấu thơ huhu “ – Taec thê thảm
“ Haizzzzzzzzz “ – Mọi người thở dài



Bắt đầu khởi hành trên chiếc xe Khun mới tậu được với số tiền học bổng của mấy trường. Thành tích học tập của Khun ai cũng biết mà ^^. Chia ra 2 người, Khun đoạn đầu lúc đi, Taec đoạn sau lúc về. Đoạn đường đi thì hơi mệt mỏi vì phải dò tìm xem đường này nọ. Gần biển mà chả có tí gió nào, nóng nực, đến nổi Khun bật điều hòa trong xe gần như là mức lạnh nhất mà cũng chẳng xi nhê gì.

Đến nơi, đây là một khu nghỉ mát gần biển, mọi người cho vali vào nhà nghỉ rồi bắt đầu đi tiếp tham wan. Họ đi tham wan đủ nơi, cùng ở trên đất nước Hàn Quốc mà có bao giờ họ đi đến nơi này đâu, chỉ toàn chăm cho việc học. Cũng nhờ vậy mà vốn kiến thức trong họ bây giờ là quá nhìu. Đến nỗi không cần học bài vẫn có thể làm kiểm tra được 100 điểm. Đó là môn thường, chứ như văn thì trên 80 là cùng. Vì thành tích học tập khá giỏi nên họ đi đến đâu cũng được mọi người nể, nhất là ba mẹ họ. Chẳng bao giờ họ phật ý chuyện gì, có đi chơi qua đêm cũng miễn bàn.


“ Đây là đâu vậy ? Im ắng mà lạnh lạnh sao á “ – Woo
“ Khẽ thôi, trong bảo tàng, nhìn kìa, xương cá voi đấy “ – Min
“ Min à, hình như có trục trặc rồi !!! “ – Woo
“ Chuyện gì vậy ? “ – Min
“ Hồi nãy thằng Khun bảo rẽ trái hay phải ??? Tụi mình đi mua nước hướng ngược lại, hình như tụi mình nhầm đường rồi. Tớ nhớ chỗ Khun nói là ngoài trời mà … sao … “ – Woo
“ Vậy thì rắc rối to rồi, họ bảo khát nước mà tụi mình nhầm đường chắc họ chết khát wá “ – Min nhận ra vấn đề
“ Vậy thì đi nhanh thôi ! “ – Woo giục





Phía bên này, mọi người đang khát nước muốn chết đây mà. Xa nhà nghỉ wá, nên làm biếng trở lại lấy nước. Lúc này, Jung và Taec ngồi dựa vào nhau… cả hai như sắp chết tới nơi. Jiyeon dựa vào vai Khun chờ đợi mỏi mòn. Có thể lâu hơn nữa, cô sẽ thiếp đi lúc nào mà không hay. Khun thấy vậy nên cứ kiếm chuyện để nói với cô, không thì cô sẽ ngủ mất, cô là con sâu ngủ mà…


“ Thôi để tớ tìm họ, tớ chịu không nổi “ – Jiyeon
“ Để tớ đi với cậu “ – Khun
“ Thôi, gần mà “ – Nói xong Ji đi luôn


Tâm trạng không tốt, khát nước, buồn ngủ khiến cô mệt mỏi nên người cứ lờ đờ đi những bước đi chậm rãi. Cô đi rồi tình cờ va phải một người nò đó. Làm rớt hết đồ đạc của cậu ấy. Luống cuống khum người xuống nhặt đồ lên … Nhìn lên là một anh chàng rất đẹp trai và dễ thương, cô nhìn anh không chớp mắt … Mặt đỏ ửng lên …Đấy là đàn anh khối trên tức là sinh viên đại học năm nhất. Trường cô dân lập mà nên đầy đủ từ cấp 1 lên đến đại học nhưng chia ra từng khu …


[IMG]

[IMG]


“ Cô không sao chứ ? “ – Chàng trai hỏi thăm
“ E...em không sao … thế còn …anh ? “ – Jiyeon lấp bấp
“ À, tôi khỏe mà hihi, vậy thì tôi đi nhé ! “ – Chàng trai nói
“ Deh …“ – Nhưng chờ khi anh chuẩn bị đi cô lại giữ tay anh lại … “ Khoan “ – Jiyeon
“ Sao vậy ? “ - Anh ngạc nhiên
“ Anh … cái số điện thoại không ? “ – Jiyeon ngượng ngùng cúi mặt
“ ??? CHúng ta quen nhau sao ? “ – Anh bất ngờ
“ Không … nhưng em biết anh, chúng ta cùng trường “ – Ji
“ À… thế à, thôi thì em đưa tôi số đi, sẽ bất tiện nếu nhiều người biết số tôi ^^ “ – Anh
“ Okie Mad “ – Ji đưa số ngay lập tức


Hồi sau Woo và Min đi tìm kiếm và thấy Jiyeon đang đứng cười một mình. Họ hớt hải chạy lại tỏ vẻ xin lỗi vì để mọi người khát khô cả họng. Nhưng điều ngạc nhiên là Jiyeon lúc đầu hơi tức nhưng giờ cô chỉ toàn cười tươi với mọi người và ko hề trách sao WooMin đi lâu đến vậy …

Khát nước thì cũng đã có nước uống. Nhưng đấy là nước ngọt, và bây giờ họ sẽ cùng nhau đi đến với biển cả nước mặn. Mọi người chạy ùa hòa mình vào dòng nước mặn mà họ khao khát từ mấy bữa nay. Họ yêu biển, và cứ nô đùa mãi trên cát. Bây giờ họ đang nghĩ ra một trò chơi thể hiện sức mạnh của đàn ông. 3 nam sẽ cõng lấy 3 nữ chạy đua cho đến mức quy định không cho bơi ra xa thì sẽ quay lại về bờ … Người tới đích sớm sẽ là người đàn ông đích thực… Smile)


« 1, 2, 3 !!!!!!!!!! Let’s go »


Hối hả chạy thật nhanh, trên vai Woo lúc này là Min. Cậu tuy không đô bằng 2 chàng kia thế nhưng cậu cũng cố gắng cõng Min một cách gọn nhẹ nhất. Chạy, chạy và chạy, cậu muốn đạt danh hiệu « đàn ông đích thực », cậu không muốn bị gọi là chàng trai dẻo dai trong nhóm nữa =)) . Taec đang cõng Jung, tuy nhìn dáng vẻ anh là một dã thú vì anh đô con da rám nắng rất manly thế nhưng lại cứ than mệt liên tục …


“ Jung à … sau chuyến này về giảm cân nhé ! Nặng quá “ – Taec than thân
“ Đồ zô ziên, nặng kệ tui, chỉ có lần này thôi, không có lần sau đâu “ – Jung bảo
“ Không đâu, quãng đường tớ cõng cậu sau này là dài dài hé hé “ – Taec nghịch
“ Tập trung zô đi , xí “ – Jung cú vào đầu Taec 1 cái rõ đau


Phía này Khun có hơn gì đâu. Ji hôm nay sao ấy nhỉ cô cứ cười suốt trong quãng đường Khun cõng, Khun thì cứ lo chạy tới đích, cô thì không quan tâm lắm, chỉ cười suốt thôi. Nhìu lúc Khun hỏi sao vậy thì chỉ trả lời qua loa là không có gì. Nhưng có biết được anh rất buồn vì Jiyeon không nói anh nghe, mà có nói hay không thì anh cũng biết. Vì lúc cô va và chạm mặt anh chàng kia, Khun đứng sau mà, anh chạy theo tính tìm WooMin phụ Ji thế nhưng thấy vậy, anh im lặng và quay về…


“ OH YEAH !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! “ – WooMin nhảy tưng lên vì họ là người thắng cuộc
“ Aigooo … mệt chết được “ – Taec ngã xuống cát, làm Jung té lăn
“ Ya … “ – Jung la lên
“ Rồi rồi, chụp kịp nè, tớ nói rồi nhé … giờ về ăn salad là vừa … aigooo “ – Taec chụp tay Jung
“ Ủa Khun đâu “ – Min
“ Kìa … “ – Jung
“ S…sao kì vậy, cậu ấy cõng Ji mà không chạy đua ??? Đi như tản bộ vậy ? ” – Taec


Jiyeon bắt đầu nhận ra sự khác biệt giữa đội chơi khác và mình. Họ thì mệt mỏi vì chạy, nhưng từ khi nào Khun không chạy nữa mà cứ đi từ từ ??? Khẽ nhướn người nhìn thì nét mặt anh không ổn cho lắm, cứ như vừa bị ai la vậy. Buồn buồn thế nào ấy !!! Thấy thế cô cũng chẳng hỏi làm gì, vì có khi nào Khun tâm sự chuyện của mình với bạn bè đâu ...


...


Tối nay mọi người quyết định ra biển chụm lửa rồi ngồi nói chuyện tâm sự và ăn kẹo dẻo. Sở dĩ tối rồi mà chưa về, lại còn ngồi ăn kẹo dẻo nữa chứ ! Đó là vì họ ... LÀM BIẾNG !!! Dễ hiểu thôi, bảo về sớm thì nói làm biếng quá, mai về cũng được nên mới như vậy ...


” Cậu mà tiếp tục thì không còn củi lun đấy ” – Jung la Taec
” Sao vậy ? Tớ đang ... ” – Taec làm mặt cún
” ĐANG PHÁ !!! Tránh ra, người ta đang chụm lửa mà phá quài ” – Jung đẩy Taec sang một bên
” Khun này, vào gọi Ji ra đi ” – Woo nói
” Ừ, chiều giờ tụi tớ ngủ nên quên nói cậu ấy ra ” – Min
” Ừ ” – Khun đứng dậy


Từ từ bước tới cửa phòng Ji. Cảm thấy sao sao ấy, hơi buồn, hơi tức và cả tủi thân nữa. Anh đang ngộ nhận thì phải ? Mà ngộ nhận sao ? Ngộ nhận gì chứ ? Anh đang nghĩ gì vậy ? Gõ cửa gọi Ji ra ...

” Khun à ? Có chuyện gì vậy ? ” – Ji hỏi
” À ... ” – Khun định nói thì điện thoại Ji reo
” Sr, đợi tớ tí nhé ” – Ji vào phòng

” Alo, ai vậy ? ... ??? OPPA ??? Vâng em đây ” – Ji hí hửng


Thấy nét mặt đó của Ji, Khun thấy hình như việc ra ngoài không cần thiết nữa, bởi cô ... đang bận... Anh khẽ quay đi, nhưng Ji đã thấy và chụp tay lại, lắc đầu khẽ như muốn nói anh đừng đi, đợi cô đi cùng ... Nhưng Khun nhẹ nhàng gỡ tay cô xuống cười buồn ...


” Nói chuyện với bạn xong thì ra nhanh nhé ” – Khun quay đi trong sự thắc mắc của Ji


Cô cũng nói chuyện xong và cúp máy sau đó không lâu. Đứng yên và suy nghĩ gì đó, mặt buồn hiu rồi hỏi nhỏ ...


” Cả ngày hôm nay ... cậu sao vậy ??? Tớ muốn biết lí do ... “ – Ji nhìn ra xa …



END CHAP 10[ LONG FIC ] KEY12A10 Page-2
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 11 (Updated 06-12-11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Tue Dec 06, 2011 5:34 pm

sr post mụn we' do au dẹo nik` đang un thi nin hem post đc thun củm ^^

CHAP 11





Thấy nét mặt đó của Ji, Khun thấy hình như việc ra ngoài không cần thiết
nữa, bởi cô ... đang bận... Anh khẽ quay đi, nhưng Ji đã thấy và chụp
tay lại, lắc đầu khẽ như muốn nói anh đừng đi, đợi cô đi cùng ... Nhưng
Khun nhẹ nhàng gỡ tay cô xuống cười buồn ...


” Nói chuyện với bạn xong thì ra nhanh nhé ” – Khun quay đi trong sự thắc mắc của Ji


Cô cũng nói chuyện xong và cúp máy sau đó không lâu. Đứng yên và suy nghĩ gì đó, mặt buồn hiu rồi hỏi nhỏ ...


” Cả ngày hôm nay ... cậu sao vậy ??? Tớ muốn biết lí do ... “ – Ji nhìn ra xa …




Trở ra cùng mọi người, Khun vẫn cố cười và tỏ ra không có chuyện gì đang
xảy ra. Khun biết chuyện không đến nỗi khiến anh phải buồn thê thảm hay
bất cứ hành động nào khác. Không phải mọi người đang vui lắm sao ? Anh
mà có bất cứ biểu hiện gì không tốt đều là gián tiếp làm mọi người mất
vui cũng như đang cố phá hỏng không khí vui vẻ ở đây.



Anh cùng hòa nhập với mọi người. Woo bắt đầu cầm đàn ghita thùng lên gảy
điệu nhạc êm đềm lên, Min hát và mọi người cùng nghe. Ai cũng kết giọng
hát của Min, nhưng trước giờ Min rất ngốc và tự ti nên chả bao giờ thừa
nhận những gì của mình là tốt đẹp…
Khun cũng đung đưa theo điệu nhạc nhẹ đó cùng Taec và Jung. Không khí
vui vẻ, Jiyeon bắt đầu bước ra, bây giờ thì đầy đủ mặt hết rồi, cuộc vui
mới bắt đâu …


“ Taec này, mặt cậu dính gì thế ? “ – Jung chủ động
“ Thế à ? Đâu ? “ – Taec
“ Đây này “ – Jung lau vết “dơ” đó
“ Kakakakaka Tẹc đúng là Tẹc kakaka “ – Woo cười lớn
“ Taec mà, sao gọi Tẹc thế [ LONG FIC ] KEY12A10 Yahoo24 há há “ – Min ôm bụng lăn lóc
“ Gì vậy sao cười ??? “ – Taec vội lấy điện thoại ra xem mặt mình


Té ra anh chàng bị Eunjung chơi 1 vố khá đau. Cô vờ chùi vết dơ thật ra
lại cố tình tray tro từ đống củi vừa chụm vào mặt Taec. Khiến mọi người
cười vui vì Taec nhà ta ngốc nghếch ko đỡ được. Jiyeon và Khun cũng lăn
ra cười vì chuyện đó, thế nhưng cả hai đều không được tự nhiên cho lắm.


Đến khi Khun cùng Taec đi mua bia, còn Jung và Min đi lấy đồ nhắm thì
Jiyeon chỉ ngồi ở lại phụ Woo nướng khoai lang, kẹo dẻo. Thấy gương mặt
bất thần của cô nàng, Woo cũng đoán được vài điều, anh biết chắc chắn
fải có chuyện gì rồi, bình thường Ji không như vậy. Nhích mông lại ngồi
sát bên Jiyeon và bắt đầu moi thông tin bằng việc đút cô miếng kẹo dẻo
vừa nướng xong …


“ Ngon không ? Wooyoung này nướng đấy há há “ – Woo đút Ji xong
“ Uhm “ – Ji quay lại với vẻ mặt buồn
“ Ji à, sao hôm nay cậu lạ vậy ? Có thể nói tớ nghe không ? “ – Woo chu mỏ hỏi
“ Chính tớ còn ko biết nữa, sao nói với cậu ? “ – Ji
“ Gì ? Không biết lí do buồn sao ? “ – Woo tròn mắt
“ Ừ, do Khun hết đấy “ – Ji chu mỏ nói
“ Sao vậy ? Dính gì đến Khun ? “ – Woo
“ Từ lúc tụi mình thi chạy dưới biển xong đến giờ, cậu ấy rất ít nói, thậm chí còn lơ cả tớ đó “ – Ji nói
“ Thế trong lúc đó, cậu có nói gì làm cậu ấy buồn không ? “ – Woo
“ Ai nhớ đâu “ – Ji bực mình chọi củ khoai ra xa

“ Bình tĩnh babe~ cái… cái…cái đó …ăn đc “ – Woo chỉ củ khoai
“ Ờ ha wên, để đi lượm lại “ – Ji đi lượm khoai , còn Woo thì lắc đầu pó tay …









Sáng hôm sau mọi người cùng nhau khởi hành về nhà. Mọi người đều chơi
vui vẻ rồi, chả mệt mỏi gì cả thế nhưng không hiểu sao cứ khi lên xe
thấy gió hiu hiu mát lại buồn ngủ. Tình hình là bây giờ Taec đang lái
xe, ai cũng phê ngủ hết rồi. Còn mỗi Jiyeon là đang thao thức. Cô không
ngủ được, thi thoảng có quy quay lén nhìn Khun nhưng lại rồi quay qua
chỗ khác thở dài. Taec nhìn qua cái kính chiếu chiếu hậu phía trước thấy
hết nhưng anh không nói gì … Anh cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra,
sáng giờ có thấy Jiyeon và Khun nói năng gì với nhau đâu. Biết ngay là
có chuyện !


Anh cũng không để ý lắm, tối qua thấy nghi nghi do Jung có chỉ anh xem
thái độ cũng như biểu hiện của Khun khi gọi Jiyeon ra đốt lửa chơi. Nói
chung là chuyện không ổn, tối khi ngủ cũng nhắn tin hỏi xem Woo có hay
gì không ? Nhưng có moi được gì đâu …


Trong lúc mệt quá, nên dừng xe lại nghỉ ngơi. Vì sợ mọi người nghe thấy
và anh biết Jiyeon cũng không muốn làm to chuyện. Anh lấy điện thoại
mình ra và nhắn tin cho Ji (công nhận rảnh) …


“ Tẹc :

Ji à ? Cậu sao thế ? Cậu trông ko ổn tí nào, hwa tới giờ rồi đấy “



“ Ji :

Hihi, có sao đâu, cậu nghỉ ngơi đi, lái xe mệt rồi “



“ Tẹc :

Đừng giấu tớ, bạn bè lâu năm, nhìn cái biết liền, tuy ko biết lí do ra
sao, nhưng Khun nó không hay giận vô cớ đâu. Cậu thử nghĩ xem cậu có làm
gì không ? “



“ Ji :

Hoàn toàn k mà, tớ có làm j đâu T.T “



“ Tẹc :

Haizzzz, zậy thì tớ pó tay … ngủ tí đi, rồi đi tiếp”



“Ji :

Uhm “




Lại tiếp tục chặng đường dài về Seoul. Mọi người giờ đã ngủ say. Taec
thông báo cho mọi người biết còn bao lâu sẽ tới nơi để mọi người kịp
tỉnh táo chuẩn bị hành lí. Chàng Taec có vẻ thấm mệt, anh thề với đám
bạn khi về tới nhà anh sẽ ngủ cho tới sáng và chẳng cần tắm rửa gì cả.
Mọi người trong xe đều cười rầm lên vì câu nói đó. Họ cũng bắt đâu chuẩn
bị đồ đạc xuống xe.


Tới nhà Khun, WooMin lấy xe đạp và hành lí ra về. Taec và Jung cũng
tương tự như vậy. Họ có ra hiệu vài cái với Jiyeon ý bảo cố gắng lên
hoặc mọi chuyện sẽ không sao đâu. Cô nàng vẫn ngốc nghếch mà không hiễu
rõ ý. Khi lấy đồ của mình, cô định đi nhưng rồi quay lại …



“ Khun này “ – Jiyeon mở lời
“ … ? Gì vậy ? “ – Khun đang sáp xếp đồ đạc trong vali ra ngoài
“ Hôm qua tới giờ cậu sao thế ? “ – Ji hỏi
“ Sao là sao ? “ – Biết câu hỏi nên Khun tiếp tục dọn dẹp vali
“ C…cậu … >< Khi nói chuyện phải nhìn thẳng đối phương chớ “ – Ji quát
“ Uh, cậu nói đi “ – Khun dừng lại và nhìn thẳng Ji làm cô ngại

“ A…a. thì >< tính cách của cậu đấy, lúc thế này thế nọ, khó
hiểu, lạnh lùng và vô cảm. Nhiều lúc, à không ngay lúc này lại giận tớ,
mà lại giận toàn chuyện nhảm nhí>< vô lí, cậu thật nhỏ nhen ! “ –
Ji nói toạc ra hết

“ Giận? Lí do nhảm nhí và vô lí sao ?” – Khun nghiêm mặt
“ Uh…Cậu sao lại thế ? “ – Ji hỏi
“ Thế cậu có rõ lí do ko ? “ –Khun hỏi
“ Uh thì … ùm …là … “ – Ji ấp úng
“ Không biết lí do là gì mà bảo là nhảm nhí vô lí sao ? … Thôi, về nghỉ
ngơi đi, rảnh đi chơi tiếp, tớ mệt rồi ngủ đây, cậu đóng cửa hộ tớ nhé “
– Khun bỏ vào phòng

“ Ya~ “ – Ji kêu nhưng Khun không quay lại




Jiyeon buồn bã bực bội bướng bỉnh đi về nhà. Bước vào nhà chào ba mẹ vài
tiếng rồi lặng lẽ vào phòng mình. Cô ngồi trên giường mệt mỏi lấy quần
áo trong vali ra ngoài chuẩn bị xếp vào tủ. Sao mà quải wá, đúng là sau
những lần đi chơi thì chưa bao giờ cô thấy khỏe cả, nhức mỏi tùm lum.
Với lại một phần cô khó chịu vì thái độ thờ ơ của Khun, trước giờ anh có
vậy với cô đâu chứ.


Mặc kệ, đó chỉ là chuyện bình thường chắc sẽ không sao đâu. Bởi tối hôm
qua, Junhyung đã liên lạc với cô hẹn hôm nào rảnh 2 người đi ăn hay uống
nước với nhau để thân hơn, quá hay rồi con gì bằng nữa. Cô thích và để ý
anh lâu lắm rồi, thậm chí còn đặt mục tiêu là sẽ cố gắng học giói và
trở thành cô gái xinh đẹp nhất để xứng với anh. Junhyung là hot boy của
khối đại học sinh viên năm nhất. Được nhìu người để ý và biết đến với
ngoại hình khá đẹp, tướng tá chuẩn và hơn nữa là con nhà giàu có, học
giỏi … Chả là hôm qua anh gọi cho cô cũng với ý định làm quen ^^. Cô
hạnh phúc lắm khi nhận được cuộc gọi cho Junhyung. Nhưng vì sự hạnh phúc
của riêng của mình một lúc nhất thời mà Jiyeon không để ý đến cảm giác
của Khun. Vốn không hiểu lí do sao anh lại giận nhưng cô vẫn không ghét
anh, chỉ hơi tức thôi, bởi anh là người bạn mà cô quý nhất … rất quý …
Một người bạn ??? Trước tiên đi tắm cái đã, rồi lát onl nói chuyện sau.
Nhất định cô phải biết được lí do ra sao …







Bên phía này, Taec đang onl chat với bạn gái hiện tại của anh. Anh đã
quen cô gái này gần 3 tháng rồi. Cô nàng dễ thương và xinh xắn. Là người
đã tỏ tình anh trước, bất ngờ với chuyện lạ này nên anh bắt đầu tìm
hiểu thì biết cô học khối 10, dưới mình 2 lớp. Cả nhóm ai cũng biết chỉ
có mọi người ở ngoài là không biết, vì Taec cũng được biết nhiều và được
ngưỡng mộ giống như Khun. Một Hot boy khối 12, nên khi biết việc anh có
bạn gái chắc chắn bạn gái anh sẽ không an toàn, ngược lại còn bị đám
con gái trong trường khó dễ. Anh không biết có phải là đang yêu hay chỉ
xem cô là em gái, nhưng anh rất ân cần với cô. Anh thương và lo lắng cho
cô, chăm sóc cô như Eunjung. Giống như Jung, những gì mọi người thấy là
1 Taec luôn dễ thương đáng yêu bên cạnh Eunjung, theo đuôi cô suốt
nhưng chỉ có anh và Jung mới hiểu tính cách của nhau. Anh làm vậy chỉ để
che mắt người ngoài. Thật ra trước đây Jung và Taec đã từng quen nhau
theo kiểu bồ bịch. Nhưng vì một số lí do khiến anh và Jung chọn tình bạn
là tốt nhất. Anh vẫn còn tình cảm với Jung thế nhưng có lẽ Jung thích
mức độ này hơn… Do đó, trước mặt Jung anh luôn đùa giỡn, vui vẻ với cô.
Anh mến Jung, một người bạn, một người bạn gái cũ. BẠn gái anh bây giờ -
Suzy … là cô gái đáng yêu luôn cười, nhưng cô biết giữa anh và Jung đã
xảy ra chuyện gì thế nhưng Zy ko hề biết lí do dẫn đến kế cục như vậy …
Nhưng thấy mỗi lần cô hỏi, Taec chỉ im lặng …

[ LONG FIC ] KEY12A10 70535573
[ LONG FIC ] KEY12A10 2564b8df294a9a7ee4dab2e7a0694aae


[ LONG FIC ] KEY12A10 8bc6521ed748904d8f905bc441e6b3b0


SUZY : bạn gái Taec hiện giờ

Tẹc : Em ăn cơm chưa ?
Suzy : Rồi hihi, còn anh ?
Tẹc : Chưa haha … nhà có ai đâu mà nấu cho anh ăn [ LONG FIC ] KEY12A10 Yahoo24
Suzy : Haizzzz ý đồ j đới ?
Tẹc : húhúhú tinh ý ghê, anh thèm mì em nấu
Suzy : uhm, zậy thèm tiếp đi, rảnh em nấu cho ăn haha
Tẹc : Đồ ác độc, không biết anh là ai sao ? hot boy đó ><
Suzy : Lại nữa, bệnh tự kỉ sao, tự tin thế ???
Tẹc : Đúng mà … Hứ, em có phúc lắm mới wen được anh há há
Suzy : Haizzzzzzzzzzzzzzzz
Tẹc : Thôi, anh wa đón em nhé
Suzy : Em run lắm, nhà anh có ai vậy ?
Tẹc : Như anh kể đó, có 2 người anh ruột nhưng họ du học hết rồi.
Còn cha dượng với con trai ổng. Tuy không wen nhưng anh không co ác cảm
gì với họ. Sao đỡ run chưa ?
Suzy : Trời ơi … sao mà con trai đàn ông không vậy ?
Tẹc : Yên tâm đi, có cô giúp việc mà
Suzy : Uhm, zậy giờ anh sang đi



Cuộc nói chuyện cứ thế được diễn ra vui vẻ. Trong đó gửi gắm bao nhiu tình cảm của 2 người. Hạnh phúc, 1 chút rung động …



Trong khi đó thì Jiyeon bắt đầu online nhưng không thấy Khun onl. Thấy
hơi hụt hẫng tí. Cô onl là để hỏi thẳng anh. Nhưng rồi Taec pm cho cô
báo là ngày mai sẽ đi học lại. Vì hiệu trưởng thấy bắt đầu có kiểm tra
định kì học tập trong tháng nên bảo nhóm đi học lại để ôn tập cho kết
quả thật tốt. Chán thêm nữa chớ vui vẻ gì, tưởng được ngủ nướng, dè đâu …
Jiyeon thấy có nick lạ add mình nên hỏi xem. Thì biết đó là Junhyung
….


JiBaby : Sao oppa biết nick e vậy ?
JunHyung : Oppa mà, muốn thì phải có ^^
JiBaby : Aigooooo
Junhyung : Ji này, e có từng nghĩ dến việc sẽ quen bạn trai ko ?
Jibaby : Deh ??? Wen à ? … Sao oppa hỏi em thế
Junhyung : thì oppa thấy e dễ thương, cũng được nhìu người cua mà
hihi, xung wanh anh toàn những người giả tạo. Tuy chỉ mới nói chuyện 2
lần, nhưng anh bắt đầu thấy thích e rồi đó Ji à hohoho
JiBaby : Oppa đùa à ???
Junhyung : Thế e nghĩ sao ? Mai cho anh câu trả lời nha … h anh out đây, học bài ^^
JiBaby : … humk … ok pp oppa



Nick Junhyung đã out gần 15’ rồi, Ji vẫn chưa hoàn hồn lại. Cô vui mừng
và cứ nghĩ như là mơ … Cuối cùng người cô thích cũng đòi wen cô, có cảm
giác như đang ở thiên đường vậy ^^. Nhưng tự nhiên gương mặt của Khun
lại xuất hiện trong đầu khiến cô giật mình. Bừng tỉnh mới nhớ, giữa cô
đang chiến tranh lạnh với nhau …









Sáng hôm sau, là ngày nhóm đi học lại. Taec vẫn sang rước Jung đi học
bình thường, cùng với cặp đôi yêu môi trường WooMin cũng vậy. Riêng Khun
và Ji, hôm nay lạ Khun không sang gọi cô đi học chung nữa, anh vào
trường từ sớm, với lí do bận … Mặc kệ, Ji cứ đến trường một mình …


Mọi người đang trong lớp, vẫn chưa ai vào lớp. Trong lớp chỉ có vài bạn.
Đại khái có đủ nhóm Khun, thấy Woo họp lại nói gì đó. Ji cũng nhanh vào
chỗi ngồi của mình lắng nghe xem sao. Té ra anh chàng hóm hỉnh đang
nghĩ xem chọn cái tên nào đặt cho nhóm hay hay …


“ Tớ nghĩ là THÁM TỬ LỪNG ZANH WOO MIN TAEC JUNG JI KHUN là được nhất “ – Woo đề xuất
“ Dài quá cha nội, ngắn thôi “ – Min quất câu làm Woo rớt đài
“ Hay là … Biệt đội điều tra KJTJWM “ – Taec nhe răng cười
“ CŨng vậy thôi, ngắn gọn tí đi “ – Jung
“ Lấy cái chìa khóa đi “ – Ji nói
“ Chìa khóa ??? Chi, đang bàn chuyện này mà, mụ Jiyeon zô ziên “ – Woo
“ Điên, nhóm mình chả phải giải được 1 vụ án sao ? Giống như 1 chiếc chìa khóa mở được cánh cửa bí mật “ – Jiyeon nói
“ Ờ ha, Ji giỏi quá “ – Jung bẹo má Ji
“ Lấy số lớp mình nè 12a10 ^^ “- Min nói
“ Chìa khóa 12a10 sao ??? Dỡ ẹt “ – Taec


“ KEY12A10 “ – Khun nói


“ Đúng, we’re Key12a10 haha “ – Woo


Đang hí hửng với cái tên mới được đặt cho nhóm thì lại có chuyện xảy ra.
Đúng là ko có gì gọi là mãi mãi, sự vui vẻ cũng vậy. Hôm nay lại xảy ra
chuyện gì nữa đây ??? Phải chăng là 1 điềm báo cho nhóm biết là sắp có
việc phài làm hay đúng hơn là … Có 1 nhiệm vụ mới cần nhóm giải quyết.
Hãy đón chờ xem Key12a10 sẽ xử lí thế nào nhé !!!



“ Taec à, bố dượng cậu đang bất tỉnh hôn mê tại bệnh viện kìa “ – Một học sinh vào báo




END CHAP 11
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 12 (Updated 06-12-11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Tue Dec 06, 2011 5:35 pm

<blockquote class="messageText ugc baseHtml">

CHAP 12






Đang hí hửng với cái tên mới được đặt cho nhóm thì lại có chuyện xảy ra.
Đúng là ko có gì gọi là mãi mãi, sự vui vẻ cũng vậy. Hôm nay lại xảy ra
chuyện gì nữa đây ??? Phải chăng là 1 điềm báo cho nhóm biết là sắp có
việc phài làm hay đúng hơn là … Có 1 nhiệm vụ mới cần nhóm giải quyết.
Hãy đón chờ xem Key12a10 sẽ xử lí thế nào nhé !!!









“ Taec à, bố dượng cậu đang bất tỉnh hôn mê tại bệnh viện kìa “ – Một học sinh vào báo




















Tại bệnh viện trung tâm Seoul. Taec và các bạn vội vã chạy nhanh đến
bệnh viện xem sao. Tuy là bố dượng thế nhưng Taec chưa bao giờ phủ nhận
là mình rất kính trọng ông. Bởi ông đang là 1 doanh nhân thành đạt, học
thức cao nhìn xa trong rộng. Đối với Taec , người bố dượng này không hẵn
là người bố dượng bình thường mà chính là 1 người bạn cùng trang lứa.
Con trai ông cũng thế, nói là con riêng của ông thế nhưng Taec vẫn chơi
đùa và vui vẻ tự nhiên với anh. Vì nhỏ tuổi hơn nên Taec là em. Chia ra 2
tốp, tốp Jung và Min theo Taec đến bệnh viện xem sao rồi báo lại cho
tốp Khun, Ji và Woo. Tốp còn lại thì phải ở lại trường vì Khun là hội
trưởng hội học sinh nên ko thế cúp học, 2 người còn lại Ji và Woo thì
xin phép chủ nhiệm hộ 3 người bên này.









Ở bệnh viện hiện giờ không có ai hết, chỉ có mỗi Taec, Jung và Min đang
đợi bác sĩ ra. Min cố liên lạc với con trai ruột của ông, Jung cứ ngồi
bên cạnh và an ủi Taec, anh như không muốn mất ông vì đã từ lâu anh thấy
người bố dượng này có thể thay thế được bố mình …








“ Không sao đâu mà “ – Jung xoa tay Taec





“ Tớ mong vậy “ – Taec lo lắng
“ Tớ gọi Suzy nhé “ – Jung
“ Đừng, đừng gọi em ấy “ – Taec chỉ muốn Jugn bên cạnh mình lúc này
“ Ừ, vậy thôi … “ – Jung tiếp tục xoa tay cho anh bớt căng thẳng


“ Taec à, tớ không liên lạc được cho SeulOng oppa được … “ – Min nói với Taec



“ Ừ, thôi kệ, tớ sẽ liên lạc sau với anh ấy khi dượng tỉnh “ – Taec nói trông mệt mỏi …













Trong lớp, hiện giờ đang là giờ nghĩ giải lao của học sinh 30’ trước khi
vào tiết mới. Khun đang đi kiểm tra lại công việc của các hội viên làm
việc trong hội học sinh khi anh vắng mặt trong vụ án vừa rồi. Còn lại
Jiyeon và Wooyoung đang ngồi trong lớp nghe nhạc thư giãn. Bảo thư giãn
nhưng có được đâu, ai nấy đều mang 1 suy nghĩ khác nhau trong đầu.
Jiyeon bắt đầu khịt mũi khi suy nghĩ đến 1 việc gì đó, trán Wooyoung
cũng dần cau lại … Chắc chắn có chuyện rồi !!!








“ Woo à, cậu có nghĩ giống tớ không ? “ – Ji mở lời




“ Thế còn cậu ? Có nghĩ giống tớ không ? “ – Woo hỏi lại
“ Chắc có … Chuyện lạ quá, sao tự nhiên ba Taec lại nàm viện trong khi không có gì nghiêm trọng xảy ra “ – Jiyeon
“ Tức là sao ? “ – Woo nhăn nhó
“ Nghĩ xem, làm trong chính trị, kinh tế ắt sẽ gặp nhìu đối thủ cạnh
tranh nhưng rõ là bác ấy được phát hiện đưa vào bệnh viện vào sáng sớm …
mà trên đầu lại chảy máu … “ – Jiyeon
“ Ý cậu là chắc chắn sẽ có người hành hung bác ấy, nhưng là đêm khuya, vì bác ấy được phát hiện ra vào sáng sớm ? “ – Woo
“ Bingo ! “ – Jiyeon
“ Thế nhưng là ai mới được chứ ? “ – Khun ngoài lớp bước vào
“ Ủa làm xong việc rồi à ? “ - Woo
“ Uhm … thế 2 cậu chuẩn đoán là ai ? “ – Khun
“ Ai biết đâu “ – Woo Ji lắc đầu
“ Hơi khó nghĩ nhỉ. Bây giờ xem ra lại có vụ án mới đây “ – Khun cau mày lại
“ Haizzzz chẳng lúc nào được bình yên “ – Woo nằm dài lên bàn …
















Ở bệnh viện. Bác sĩ – Ba của Wooyoung đã ra và thông báo ca mỗ thành
công không có gì đáng lo, nhưng có vài điều khó hiểu ở trong việc khám
xét vết thương. Bác sĩ có yêu cầu Taec vào nói chuyện sau khi bác sĩ sắp
xếp phòng hồi sức cho dượng anh. Min về trường thông báo cho bạn bè
biết thông tin vừa rồi bác sĩ vừa nói. Jung ở lại với Taec …









“ Chào bác, bác gọi cháu “ – Taec dắt Jung vào




“ Ừ, cháu nhìn nhé “ – BS bắt đầu lấy mẫu giấy xét nghiệm X-quang cho TaecJung xem


“ Đó là gì vậy ạ ? Sao lại đen thui vậy ạ ? “ – Jung



“ Đó cũng là điều bác muốn nói, đây là vết máu bầm khi bác xét nghiệm
trước khi tiến hành ca mổ. Nhưng yên tâm bác đã mổ lấy máu bầm ra hết
rồi. Không có gì đáng nghiêm trọng “ – BS
“ Thế bác thắc mắc điều gì ? “ – Taec khó hiểu
“ Chính là vết màu bầm “ – BS
“ Vết máu bầm ? “ – TaecJung
“ Ừ, nghe nhé. Vết máu bầm này tụ lại rất nhiều chứng tỏ đây là một cú
va chạm khá mạnh. Chỉ chút xíu thôi, máu bầm có thể lan vào não. Cháu
nghĩ xem, cô giúp việc nhà cháu kể với bác là 5h sáng dọn dẹp thì thấy
dượng của cháu nằm bất tỉnh ngay kệ sách. Mà kệ sách thì chỉ có sách,
bình thường cuốn sách nặng dày nhất cũng không quá 1kg. Thế nhưng như dự
đoán vật này đập vào đầu với 1 vật rất nặng quá 1 kg “ – BS


“ Nặng hơn 1kg ? “ – Taec



“ Bác nghĩ vậy ? “ – BS
“ Cũng có thể là vật không nặng lắm thì sao bác “ – Jung
“ Ý cháu là sao ? “ – BS
“ Bác xem nhé. Đây là cái ly mũ, nếu cháu thả như thế này một cách vô
tình thì nó vẫn sẽ còn nguyên “ – Jung thả cốc nước xuống thử
“ Uh nhỉ “ – BS
“ Còn nếu như cháu cố tình thả mạnh nó xuống thì … “ – Jung dồn sức thả mạnh xuống



“ BỤP !!! “ – Cái ly mũ đó đã bị vỡ







“ Hay … hay lắm, Jung à “ – BS





“ Nếu như suy đoán, thì vật đó được đập vào đầu dượng một cách cố tình.
Tuy nhiên vẫn chưa xác định là vật đó nặng hay nhẹ “ – Taec


“ Cháu cứ gọi về nhà, bảo cô giúp việc giữ nguyên hiện trường, đừng dọn dẹp gì hết “ – BS
“ Cô ấy hơi hoảng sau khi thấy dượng cháu như thế, nên cháu kiu cô về nghỉ 3 ngày “ – Taec
“ Ừ, thế tốt đó, các cháu cứ từ từ tìm hiểu, bác làm việc tiếp đấy “ – BS
“ Deh ! Chúng cháu chào bác ạ “ – TaecJung chào ba Wooyoung rồi ra về …
















Ở trường lúc này là giờ ra về. Nhóm kéo nhau về nhà Taec như lời kêu của
Jung. Jung và Taec đang ở nhà riêng của Taec. Mọi người cũng nhanh
chóng tới nhà để nghe xem lời ba Wooyoung nói với Taec là gì. Biết đâu
đó lại là 1 manh mối cho vụ này.









Bây giờ Taec đang mệt mỏi suy nghĩ chuyện của dượng. Cả ngày hôm nay,
Suzy không gọi điện nên anh cũng không muốn cho cô biết chuyện, mắc công
cô lại lo. Anh mệt mỏi lắm rồi, thả lòng người dựa lưng vào thành ghế,
ngả đầu xuống …







“ Uống tí nước đi, trông cậu mệt mỏi quá “ – Jung đưa li nước cho Taec




“ Uh, cảm ơn cậu … Jung à … “ – Nói đến đây đột nhiên Taec nắm chặt tay Jung
“ H..hả ? Chuyện gì ? “ – Jung bất ngờ vì đã lâu rồi, Taec không chủ động làm thế này kể từ ngày anh và cô chia tay
“ Cảm ơn cậu nhìu lắm, nhất là những lúc như thế này… Chỉ có cậu thôi … “ – Taec nắm chặt tay Jung hơn
“ Sao nói thế, chúng ta là … Mà thôi, tớ nghĩ Suzy cũng nên biết bởi em ấy là bạn gái cậu “ – Jung nói
“ Thôi, tớ nghĩ không là tốt nhất “ – Taec
“ Uh sao cũng được … Mà không phải hôm wa Suzy sang nhà cậu sao ? Kể tớ nghe đi “ – Jung


“ Tớ dắt em ấy sang ăn cơm cùng SeulOng hyung và dượng. Ăn xong chừng
lúc đó đã khoảng 8h mấy, tớ đi ra ngoài mua đồ nhậu định rủ SeulOng
hyung và Suzy nhăm nhi vài ly … Nhưng tớ đi hơi lâu, lúc đó là gần 9h
tối, tớ về thì đã nghe cô giúp việc bảo SeulOng hyung có việc đi sau khi
tớ vừa đi, còn Suzy thì bảo bố mẹ em ấy gọi nên về trước “ – Taec





“ Vậy là cậu về thì không còn ai hết ? “ – Jung bắt đầu nghi ngờ



“ Uhm, nên tớ nhờ cô giúp việc nói lại với dượng, rồi tớ về luôn “ – Taec
“ Vậy là … lần cuối cậu gặp ba cậu là lúc chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ nhắm “ – Jung dò hỏi
“ Uh, cậu nghĩ ra được gì à ? “ – Taec sốt sắng
“ Không chỉ là … “ – Jung chưa nòi thì


“ OPPA ~ “ – Suzy từ cửa chạy ngay bên Taec ôm anh thật chặt làm Jung đứng hình



“ Sao em ở đây ? “ – Taec hỏi


“ Chúng tớ thấy em ấy năn nỉ quá nên … thông cảm nha “ – Woo



“ Buông anh ra từ từ nói “ – Taec thấy Jung im lặng và có phần hơi ngại trước biểu hiện của Suzy



“ Tớ vào lấy nước cho các cậu nhé “ – Jung quay vào trong bếp




“ Tớ phụ cậu “ – Ji chạy theo



Bây giờ lúc này tất cả đều theo Jung vào bếp. Một phần thấy hơi kì khi
cứ đứng đó làm kì đà cản mũi trước cặp tình nhân. Suzy thì cứ khóc lóc
hỏi thăm lo lắng cho Taec. Trong đây thì mọi người vừa uống nước nghe
Jung kể những gì ba Woo nói… Và chuyện đêm qua của Taec vừa kể. Tất cả
giờ ai cũng có mỗi suy đoán riêng như có chắc họ suy đoán đúng ? Họ vẫn
chưa rõ ràng được mọi chuyện là thế nào, cũng chưa khám xét nhà Taec,
phòng dượng anh, cũng như là điều tra sâu hơn …







Nhưng có một điều chắc chắn là đúng 100%. Đó chính là việc làm sáng tỏ
ra vụ việc này, vì sao ? Bởi vì những người làm sáng tỏ ra vụ án này là
họ … KEY12a10 ~














END CHAP 12

</blockquote>
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 13 (Updated 06-12-11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Tue Dec 06, 2011 5:37 pm

<blockquote class="messageText ugc baseHtml">

CHAP 13






“ OPPA ~ “ – Suzy từ cửa chạy ngay bên Taec ôm anh thật chặt làm Jung đứng hình






“ Sao em ở đây ? “ – Taec hỏi


“ Chúng tớ thấy em ấy năn nỉ quá nên … thông cảm nha “ – Woo



“ Buông anh ra từ từ nói “ – Taec thấy Jung im lặng và có phần hơi ngại trước biểu hiện của Suzy



“ Tớ vào lấy nước cho các cậu nhé “ – Jung quay vào trong bếp




“ Tớ phụ cậu “ – Ji chạy theo



Bây giờ lúc này tất cả đều theo Jung vào bếp. Một phần thấy hơi kì khi
cứ đứng đó làm kì đà cản mũi trước cặp tình nhân. Suzy thì cứ khóc lóc
hỏi thăm lo lắng cho Taec. Trong đây thì mọi người vừa uống nước nghe
Jung kể những gì ba Woo nói… Và chuyện đêm qua của Taec vừa kể. Tất cả
giờ ai cũng có mỗi suy đoán riêng như có chắc họ suy đoán đúng ? Họ vẫn
chưa rõ ràng được mọi chuyện là thế nào, cũng chưa khám xét nhà Taec,
phòng dượng anh, cũng như là điều tra sâu hơn …




















Tối hôm đó mọi người ai nấy về nhà. Và hẹn nhau ngày mai sẽ đến nhà Taec
xem sao. Chứ hiện giờ, chẳng đâu vào đâu cả. Người giúp việc đã được
nghỉ phép vài ngày, SeulOng đã biết tình hình gia đình nhưng bận việc ở
công ty nên anh chỉ đến bệnh viện rồi trở vào Công ty chứ không hề về
nhà. Taec ở nhà riêng nên chắc chắn bây giờ sẽ không có ai cố gắng phá
hủy tang chứng vật chứng trong nhà bây giờ. Tất nhiên căn nhà cũng đang
được khóa lại và chịu sự quản lý của Taec bây giờ.









Trên đường về nhà mình, mọi người có trao đổi những suy nghĩ của riêng
mình với nhau. Woo và Min về trước nên còn Khun, Jiyeon, Suzy và Eunjung
đi bộ về. Khun và Ji đi trên trước, phía dưới thì Jung và Suzy. Tiện
thể lấy cớ bàn bạc về vụ của gia đình Taec, Ji có cơ hội nói chuyện
nhiều hơn với Khun, anh cũng nghĩ lại rồi, chẳng có cớ gì mà phải giận
cô huống chi cô trẻ con và có hiểu cớ sự gì đâu. Vậy chẳng phải là vô cớ
sao ? Vớ vẩn không nghĩ đến những chuyện nhảm nữa, anh sẽ cố gắng kiềm
chế bản thân mình lại và chúc cô hạnh phúc thật sự nếu như nửa kia của
cô là Junhyung, người Ji yêu thực sự.







Về phía Jiyeon thì chắc gì đó là tình yêu chứ ! Đó chỉ là cái gì đó bắt
đầu từ sự ngưỡng mộ của cô đối với Junhyung. Thấy cậu đẹp trai có tiếng
trong trường nên muốn quen biết cho vui thôi, chứ có nghĩ gì đến việc
quen theo kiểu hẹn hò đâu !!! Nhưng biết sao bây giờ, biết bao nhiu
người muôn có vị trí đó – làm bạn gái Jun thế mà cô lại từ chối sao ?
Không được ? Chẳng phải thứ mà dễ đánh mất nhất mà không thể tìm lại
được đó là cơ hội sao ? Cô nhất định phải chộp lấy cơ hội này. Với Khun,
hiện tại suy nghĩ của cô về anh không hơn Taec và Woo… Có lẽ cô nhóc
này chưa hề tưởng tượng đến một ngày nào đó bạn trai cô sẽ là một người
bạn luôn đồng hành bên cô …








“ Khun này, thôi thì nói chuyện thẳng thắn nhé “ – Ji nói





“ Ừ “ – Khun
“ Tuy không biết từ lúc nào tụi mình thành ra như thế này nhưng mình
muốn chúng ta như trước. Tớ sẽ không hỏi lí do sao cậu như vậy và cũng
không cần biết vì nếu có biết chắc cũng là nhược điểm của tớ. Nghe thấy
quê lắm “ – Ji
“ Tớ cũng nghĩ đến chuyện này, tụi mình sẽ bình thường với nhau như trước vậy “ – Khun
“ Gì ? Sao chuyển hệ nhanh thế ? “ – Ji bất ngờ
“ Có gì đâu, tại thấy cũng không đáng để hai đứa bạn thân nhau mười mấy năm trời chia cách “ – Khun
“ Đúng, may là đầu óc cậu thông được tí >< Haizzzz mà … lí do… là gì thế ? “ – Máu tò mò
“ Chẳng phải bảo không muốn nghe sao ? Cậu đúng là … “ – Khun cười
“ Là gì chứ ? Không nghe thì không nghe >< Đi về nhanh thôi “ – Ji kéo nhanh Khun đi




Phía dưới, Eunjung và Suzy đi bộ cạnh nhau. Vốn không thân và cũng chưa
từng nói chuyện với nhau lần nào, nên cả hai đều khá rụt rè. Eunjung thì
có lẽ sẽ tự nhiên hơn vì tính cách cô nàng hòa đồng mà, nên chắc sẽ làm
quen Suzy nhanh thôi. Suốt đường đi hai người có trò chuyện vui vẻ,
nhưng vẫn không tự nhiên cho lắm. Suzy thì khác, cô nhóc này trong đầu
chỉ cảm thấy khó chịu khi đi cạnh Jung thôi, bởi Jung là người mà Taec
đã từng rất yêu, cô nghe Taec kể và nhắc đến Jung nhiều lắm. Thậm chí có
vài lần Taec gọi nhầm tên cô là Eunjung… Cảm thấy hụt hẫng và muốn biết
cô nàng Eunjung này như thế nào, té ra nhìn cũng thường như những người
khác. Chắc gì xinh đẹp lung linh nhưng tại sao Taec lại có thể yêu lấy 1
người như thế này ? Suzy nghĩ trong đầu …








“ Unni à “ – Suzy mở lời




“ Sao em ? “ – Jung cười
“ Unni và Taec oppa … “ – Suzy ấp úng
“ À, tụi chị là bạn bè thôi, thân nhau lắm, nhưng không sao đâu em hihi, Taec chỉ có em thôi “ – Jung nói
“ Không phải, ý em là … “ – Suzy
“ Là sao ? “ – Jung thắc mắc
“ Unni và oppa … sao hai người lại chia tay ? Chẳng phải 2 người đã từng rất yêu nhau sao ? “ – Suzy
“ Bọn chị … chỉ là cảm thấy không có thời gian nhiều dành cho nhau thôi,
với lại … haizzz còn nhiều chuyện lắm, từ từ rỗi chị sẽ kể em nghe ha
...Giờ thì về thôi nào “ – Jung thúc giục …




Chia tay mọi người, Jung về nhà mình. Hiện tại cô sống chung với nội. Ba
mẹ cô bận công tác nước ngoài nên định cư bên đó luôn. Nội cô là người
thực vật vì bị lên tăng sông trước đó. Giờ cô sống chung và chăm sóc
nội, Jung thương nội lắm. Cô thường tâm sự mọi chuyện với bà cho dù bà
có ngủ mà không nghe gì … Vài tuần nữa, bà sẽ được rước sang nước ngoài ở
với ba mẹ cô vì họ sợ ảnh hưởng đến việc học tập của cô sẵn tiện tìm
hiểu và giúp bà chữa bệnh…







Đến bên cạnh giường bà nằm, Jung mang 1 cuốn sách và 1 cái khăn ấm. Cô
lau người cho bà mình, rồi đọc sách cho bà nghe. Cô không muốn cảm thấy
bị cô độc, và không được quan tâm. Cô thương bà, …






“ Wow ~ Hôm nay cuốn sách cháu đọc cho bà nghe hay hơn cuốn hôm qua đúng không bà ? “ – Jung cười nhìn bà




“ … “ – Bà bất động
“ Bà này, hôm nay nhà Taec có chuyện đấy. Ba cậu ấy nằm viện vì nghi là
bị hành hung. Rồi tùm lum chuyện xảy ra, rối lắm bà à … Cả Suzy nữa,
con bé dễ thương lắm hôm nay mới thấy tận mặt. Thảo nào, Taec thương con
bé đến thế ^^ “ – Jung
“ … “ – Bà
“ Nếu như hôm đó, … cái ngày mà … hai chùng cháu quyết định chia tay ấy …
Không xảy ra, thì chắc giờ cháu sẽ có đủ tư cách lo cho cậu ấy bà nhỉ ?
“ – Jung cười buồn




__Flash back__




Hôm đó là hôm hẹn hò của TaecJung. Cô tính trao đổi với anh về việc có
nên sang nước ngoài với ba mẹ cô không ? Vì hiện tại gia đình cô đã sang
nước ngoài hếtt rồi nên chắc ở lại một mình chắc sẽ cô đơn lắm. Nên khi
quyết định cô muốn hỏi ý anh. Đó là 1 ngày tuyết rơi dày đặc, lạnh lắm,
một mùa đông lạnh lẽo … Jung ngồi yên ở hàng ghế đá chờ đợi mà vẫn chưa
thấy Taec đến. Đứng ngồi không yên lo lắng. Cô không hiểu sao nữa, có
gọi nhưng không liên lạc được. Ngồi ở ngoài tuyết hàng giờ liền khiến cô
mệt mỏi và hắt xì liên tục …


“ Ok Taecyeon, cậu được lắm ! Kì này cậu không xong với tớ “ – Jung chùi mũi rồi đứng dậy đi về không thèm gọi cho Taec nữa



Sáng hôm sau, vẫn giữ lập trường người có lỗi là Taec, vì anh mà cô bị
cảm suốt tối hôm qua chẳng ngủ ngê gì được bởi cơn hắt xì khiến cô khó
chịu. Vào trường không thèm để ý đến anh, không nhìn cũng chẳng cần nói
chuyện. Cô giận lắm, gần 2 tiếng đồng hồ ngoài trời đông giá lạnh thế
mà, con gái cho dù là người độ lượng lắm cũng khong bỏ qua được…


“ Jung à … hôm qua “ – Taec
“ Thôi đi, không nói nữa. Tớ mệt lắm “ – Jung khịt mũi lơ Taec cả ngày


Đến khi vào WC nữ rửa tay thì cô tình cờ nghe được đoạn đối thoại của hai nữ sinh khối dưới mình 1 lớp …


“ Chị ấy đúng là không biết điều, sao không cho oppa giải thích ? “ – Nữ sinh 1
“ Oppa hôm qua người đầy máu, nhìn sợ thật “ – Nữ sinh 2
“ Mà sao vậy nhỉ ? Đánh nhau hả ? “ – Nữ sinh 1
“ Không, chính tớ thấy oppa cứu 1 em bé nên bị xe quẹt phải đó “ Nữ sinh 2
“ Vậy à ? Tội oppa, không nghĩ ngơi được gì mà vào bị bà chằn đó lơ nữa chứ gặp tớ thì tớ sẽ … “ - Nữ sinh 1

“ Sẽ làm gì ? “ – Jiyeon lạnh lùng hỏi
“ S..s.sunbaenim ?? Tụi em … “ – Đám nữ sinh run rẩy bắt gặp thấy ánh mắt đáng sợ của Jiyeon
“ Hai người thấy Taec bị thế thật à ? “ – Jung xác định
“ Deh sunbae “ – 2 Nữ sinh



Bây giờ trên sân thượng có Taec và Jung. Hai người cứ đứng đó, nhìn về
một khoảng trời rộng suy nghĩ. Có lẽ quyết định quen nhau đã đến với họ
quá nhanh, trông khi họ chỉ mới là học sinh năm nhất của cấp 3 – Lớp 10.
Họ còn quá trẻ tuổi để biết thế nào là tình yêu, có lẽ nhưng gì mà họ
cảm nhận được từ nhau là sự thích thú, có cảm xúc thật sự với nhau,
nhưng đó chưa hẳn là yêu…



“ Cho tớ xin lỗi, chuyện cậu … “ – Jung
“ Không sao ? Tớ hiểu con người cậu mà, chỉ bực tí rồi xong mà “ – Taec cười xoa đầu Jung
“ Taec à, cậu có mệt mỏi khi quen tớ không ? “ – Jung nói nghiêm túc
“ Cậu lại nghe gì nữa à ? “ – Taec
“ Làm ơn, trả lời tớ “ – Mắt Jung đỏ hoe
“ Nghe này Jung ngốc ! Tớ không hề thấy mệt mỏi hay chán ngấy gì cả. Tớ
biết cả hai tụi mình vẫn chưa sẵn sàng để bước tiếp bởi vì chúng ta đến
với nhau chỉ là do cái rung động đầu đời thôi. Nhưng tớ thề là tớ thích
cậu Jung à ! Nếu cậu có nghĩ đến cách nào tốt cho cậu bây giờ thì cậu cứ
nói, tớ sẽ làm theo cậu. Vì nếu cậu hạnh phúc, tớ cũng vậy “ - Taec ôm
chặt Jung nói


“ Taec à … Bọn mình … có thể sẽ cần thêm thời gian để hiểu và chia sẽ
nhiều hơn, tớ không muốn bị mọi người nói là bạn gái cậu nhưng trong khi
chuyện cậu tớ chẳng biết gì cả … Tớ … tớ xin lỗi nhưng chúng ta … sẽ
làm bạn từ bây giờ nhé “ – Jung rơi nước mắt

“ Nhưng nếu có cơ hội, cậu sẽ quay lại với tớ chứ ? “ – Taec cố nói trong hy vọng …




__ End flash __










Cái ngày đó đến bây giờ đã là hai năm trời rồi. Chắc có lẽ cô đã thành
công. Vì bây giờ chả ai hiểu rõ Taec bằng cô, Jung như một người quản lí
của Taec, anh làm gì ở đâu, cô biết rõ ngọn ngành tất. Có lẽ trong hai
năm qua, đủ để cô hiểu được anh là người ra sao ? Tính cách thế nào ? Và
cho đến bây giờ cô vẫn không thể phủ nhận là cô yêu con người đó như
thế nào, mặc dù mỗi lần thấy Taec quen với nhiều cô gái khác nhau, thấy
lòng hơi đau nhưng nghĩ lại, anh có quyền làm vậy …








Thế còn Taec ? Anh quen và qua lại với nhiều cô gái, thay bồ như thay
áo. Thế nhưng sao những lúc buồn vui anh lại cần Jung ? Những khi đi đâu
cũng alo rủ Jung đi cùng, chẳng khi nào đi đâu với bạn gái của mình quá
1 tiếng. Đa số thời gian anh dành hết cho Jung và các bạn. Có lẽ anh
biết, anh cần cô gái này biết nhường nào, anh biết tình cảm của anh dành
cho cô vẫn vậy như 2 năm trước nhưng vẫn im lặng. Anh nghĩ có thể thời
gian sẽ là phương thuốc tốt nhất ! Nhưng chẳng phải 2 năm là quá lâu rồi
sao ???




















Sáng hôm sau, mọi người hẹn nhau sang nhà Taec xem xét thế nào. Khun ra
khỏi cửa liền gặp Jiyeon, cô đang đứng tập thể dục trước sân. Cô đứng
nhảy ưỡn ẹo làm đủ trò, nhảy nhót lung tung như hề. Lắc mông la hét như
điên … Cũng may xóm ít người …









“ Ya ya ya !!! Cậu làm trò gì vậy ? “ – Khun mang giầy thể thao định sẽ chạy bộ




“ Nhảy Arobic … tháng này tớ tăng tận 3 kí “ – Jiyeon rầu rĩ
“ Làm ơn, vào nhà nhảy giùm cái, bẻ mặt quá “ – Khun nói
“ Đồ vô duyên, tớ làm không sợ bị bẻ mặt, cậu bẻ mặt gì chứ ? “ – Jiyeon cãi trong khi vẫn nhảy điệu nhảy hề cho ra nhiều mồ hôi
“ Ờ …ờ thì … bẻ mặt … bẻ mặt ba mẹ cậu đó. Tớ làm gì phải bẻ mặt chứ “ – Khun chống chế
“ Xí … mà định đi đâu zậy ? “ – Jiyeon hỏi
“ Ra công viên chạy bộ, đi không ? “ – Khun hỏi
“ Aigoooo chạy bộ vừa mệt vừa đau chân … bắp chuối sẽ to ra. Mồ hôi mồ kê chảy dơ áo … haizzz chán chết “ – Ji cười khinh
“ Tháng vừa rồi, tớ giảm 2 kí “ – Khun gài bẫy Ji
“ Đợi tớ lấy đồ “ – Ji chuyển hệ 360 độ chạy nhanh vào nhà lấy khăn, nước lọc rồi kéo Khun chạy ra công viên …






END CHAP 13








</blockquote>
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 14 (Updated 08-12-11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Thu Dec 08, 2011 4:06 pm

Chap 14

Tại công viên, Khun và Ji đang chạy bộ. Chàng kia thì khỏe mạnh, chạy miết không nghỉ ngơi, còn nàng này thì cứ nhít cà nhít đi theo cho có, chớ có tập thể dục gì đâu. Đúng thật, bảo là giảm cân được nhưng sao mới “nhít” có vài vòng mà ko thấy mồ hôi đâu, ngược lại chân nàng lại bị sưng tấy lên. Có kêu Khun ngừng lại mấy lần mà chàng lại mang headphone ứ có nghe thấy được gì ! Chạy thì không kịp theo nên cứ đà như vậy nhít theo. Đến khi không chịu nổi nữa, cô đánh liều cho chân đau tí nữa, xông thẳng lên níu áo Khun lại khiến anh bất ngờ quay lại quơ tay … “Bộp” … tàn tan …

“ Ya~ Đồ xấu xa ! “ – Ji lấy tay ôn trán nhăn nhó mặt mày la to
“ Suỵt ! Nhỏ thôi, vào đây “ – Khun đỡ Ji vào khu có ghế đá, cảm thấy có lỗi vì đập vào trán cô

“ Sao la to thế ! Quê muốn chết “ – Khun cằn nhằn
“ Hay nhỉ, có giỏi đứng yên cho tớ đánh đi, thật là … Đi tập thể dục gì mà không thấy giảm được nhiu, mồ hôi mồ kê cũng không thấy, chưa gì chân nó đã sưng đỏ lên như zầy “ – Thảm thương nhìn chân mình, Ji mếu máo …
“ Ủa chân sao vậy, đưa coi coi “ – Khun nắm lấy chân Ji
“ Bỏ ra đi, thứ gì á ! Vô tâm, bị nãy giờ rồi mà mới thấy hả ? “ – Ji mắng
“ Ai biết đâu, có nói đâu sao tớ biết, thôi tớ cõng về “ – Khun nói
“ Không cần, tôi tự về, chả cần loại vô tâm như cậu quan tâm >< tránh ra coi “ – Ji đẩy Khun ra một bên







5’ sau, bây giờ cô nàng đã an tọa trên lưng thằng bạn thân. Lúc nãy thì luôn miệng từ chối không cần. Hậu quả là khi đẩy Khun sang một bên xong là vấp cục đá, Ji năm nguyên con trên đường … Đau lắm chứ, chân sưng đỏ tấy, cộng thêm vấp cục đá nằm dài ra thì giờ cô có còn gì là nguyên vẹn nữa, tay trầy trụa có nơi chảy máu, nhưng ít, không nặng lắm. Trên đường về vắng vẻ, Khun cõng Ji trên lưng, đi thật nhẹ nhàng để cô nàng không thức giấc, không hổ danh là sâu ngủ, dù bất cứ nơi đâu, Jiyeon cũng có thể chợp mắt …

“ Park Jiyeon … Park Jiyeon … Ba…boo … Jiyeon ~ “ – Khun mỉm cười với lời nói nhỏ xíu của mình …
“ Tớ nghe đấy nhé ! Ngủ chớ mà nói xấu là tớ nghe rõ lắm đó “ – Ji ngay lập tức nhướn người lên kẹp tay xiết cổ Khun …

Cả hai đùa giỡn với nhau không thôi, cho đến khi về tới nhà thì mới bắt đầu dừng lại. Cũng tử tế đỡ Ji vào nhà rồi mới về nhà mình. Hẹn là hôm nay sẽ sang nhà của Taec xem sao. Nhưng tình hình chân Ji thế này, chắc gia đình cô không cho đi đâu cả, thế nên nàng sẽ ở nhà, ngồi onl đợi kết quả từ các bạn của mình.

Tối hôm đó, đám Khun, Woo, Min có mặt ở nhà Taec. Mọi người ngồi uống nước ăn bánh tự nhiên, bởi Taec ra ở riêng với gia đình lâu rồi. Anh không chịu được sự gò bó bản thân. Quyết định ra ở riêng, dần dần, nhà Taec cũng trở thành căn cứ mà Key12a10 hay lui tới để thâu đêm ăn chơi …

“ Hôm qua giờ cậu ở đây luôn hả Jung ? “ – Woo lo lắng
“ Không tớ mới sang hồi sáng, nghĩ chắc cậu ấy không tự lo cho mình được nên tớ sang giúp cậu ấy nấu đồ ăn “ – Jung cười
“ Nghĩ lại, hoạn nạn mới biết ai là bạn “ – Min nói vu vơ
“ Gì ? Ý nói chúng tớ à >< “ – Woo nhảy dựng lên
“ Thôi nha, tôi không đụng zô mấy người à . Đang nói kon bé Suzy “ - Min nói
“ Thôi, đừng nói vậy, tùy trường hợp mà, việc này là do Taec nó không muốn Suzy biết, chớ con bé cũng lo không kém gì bọn mình đâu “ – Khun nói
“ Ừ, thôi đi nào ! Tớ thay đồ xong rồi “ – Taec bước xuống trong khi tay vẫn con đang loay hoay với mấy chiếc cúc áo

Mọi người cùng nhau đến “hiện trường” vụ án =)) nói cho sung thế thôi chớ là nhà của dượng Taec. Mọi người chỉ kịp vào đến cổng đã thấy một bóng đen. Bóng đèn đó cứ thập thò ở phía xa, mọi người chưa định hình được gì, bắt đâu lại gần và xem xét là sao ? Thì chợt nhận ra đó là SeulOng… Anh đang vùng vẫy một cách khó khăn. Mọi người chạy nhanh đến, té ra mép áo anh chàng bị kẹt lại bên trong nhà khi anh đã khóa cửa, và tất nhiên chuyện không có gì để nói nếu chìa khóa không rớt xuống đất …

“ Huyng à ! Sao lại để thế này ? “ – Taec đỡ SeulOng dậy và đưa anh chìa khóa
“ À, không rõ, tự nhiên anh gấp quá chạy ra đóng cửa rồi mà lại rớt chìa khóa ^^ “ – Ong cười trừ
“ Haizzzz anh thật bất cẩn ! Thế bây giờ anh đi đâu ? “ – Min hỏi
“ À, anh vào bệnh viện chứ đi đâu bây giờ, hôm nay anh rảnh mà “ – Ong
“ OK, vậy anh đi đi, cẩn thận đó “ – Taec
“ Uh, bye mấy em “ – Ong vẫy tay chào

Bỏ qua chuyện Ong, tất cả vào nhà. Có lẽ máu thám tử trong mỗi người đều sôi sục tư bao giờ, họ bây giờ làm việc rất chuyên nghiệp. Thậm chí cứ như trong phim, mỗi người trang bị cho mình một bao tay cao su mỏng để tránh làm bẩn và xóa đi dấu vết trên vật chứng. Nhìn kĩ chung quanh thì mọi thứ không có gì khả nghi. Taec dắt Khun và Woo vào phòng dượng mình. Jung và Min thì đi tiềm tòi chỗ khác.

Bước vào phòng dượng. Có lẽ đó là tất cả những gì có thể tìm thấy bây giờ. Taec chịu khó nhìn kĩ vết máu khô chảy từ cạnh bàn kéo dài ra gần cửa sổ. Thấy chỉ là những giọt máu nhỏ, nên không để ý lắm. Nhớ lại lời ba Woo nói, có thể đó là vật nặng hay nhẹ trong phòng. Nhưng nếu nặng thì chỉ có mỗi cái bình hoa. Thế nhưng bình hoa vẫn còn nguyên, nếu có đập thì cũng đã vỡ lâu rồi bởi nó được làm bằng thủy tinh mà. Bắt đầu tò mò nhìn lại vết máu, chả phải nó kéo dài ra cửa sổ à ? Phải chăng hung thủ đã dùng vật đó đập mạnh vào đầu dượng và ném ra ngoài trong khi không hề để ý là vết máu đã vô tình rơi xuống sàn. Taec chạy nhanh ra sân xem sao.

Phía này, Woo cố gắng dùng máy chụp hình lưu lại tất cả những gì khả nghi trong phòng. Dù chỉ là chiếc ly nhỏ đựng bút anh cũng không bỏ sót. Woo vốn có ba làm hậu thuẫn phía sau nên muốn mượn một vài thứ trong phòng xét nghiệm của bệnh viện cũng không khó khăn gì với anh. Vốn tính chụp lại rồi rửa hình ra từ từ nghiên cứu cùng Min. Woo có thể phát hiện ra gì đó trong ảnh rồi cùng mang về phòng xét nghiệm, đó là cách mà anh thường làm …

Khun thì chả làm gì cả, anh không nháo nhào chạy như Taec tìm hiểu chuyện. Cũng không chụp ảnh gì để làm rõ chuyện như Woo. Anh chỉ đứng yên đó. Nhưng không phải anh làm biếng không muốn làm gì đâu, mà anh đang quan sát và tưởng tượng đấy ! Anh nhìn này nhìn nọ. Nhưng vẫn không nói gì… “ Đúng là khó hiểu, vết máu kéo ra cửa sổ ? Hung thủ dễ dàng cho ta thấy thế sao ? Chắc chắn sẽ không có vật chứng nào nằm ngoài sân, mà thôi cứ để Taec tìm. Biết đâu lại có. Bác ngồi dựa vào cạnh bàn của mình theo như lời kể của cô giúp việc. Thế nhưng sao ? Trên ghế ngồi lại có máu ? Không lẽ thực chất bác bị tấn công mất đà vô tình ngồi xuống ghế khiến máu để lại nơi đó. Rồi từ từ khi đã mệt mới bắt đầu ngã xuống cạnh bàn ??? Khó hiểu ! “ – Khun nghĩ thầm

“ Woo à, cậu chụp kĩ vết máu trên ghế nhé ! Cả ngay cạnh bàn này nữa “ – Khun nói
“ Ừ, tớ biết rồi. Ủa mà Taec đâu rồi ? “ – Woo
“ Tớ đây, chả có gì bên ngoài cả “ – Taec lắc đầu

Phía bên này, Jung và Min tự nhiên đi vào phòng của Ong. Không hiểu sao hai nàng lại đi vào đây một cách vô tình. Có lẽ hai cô bị cuốn hút bởi sự gọn gàng ngăn nắp của căn phòng. Tư liệu làm việc, sổ sách sắp xếp rất đẹp mắt. Giường cũng thế ! khoái chí Min nằm lăn qua lăn lại trên giường … Jung phát hiện ngay dưới chân ghế của phòng có 1 chiếc cúc áo màu đen. Thấy lạ, nhưng chắc là của Ong, cô nhặt lên cho vào túi nilong nhỏ, để đưa lại cho Woo. Tìm quài mà chẳng được gì, cô nàng mệt quá lăn đùng ra giường cạnh Min...

“ Haizzzz mệt quá “ – Jung
“ Jung này … cậu có nghe mùi gì tanh tanh không ??? “ – Min hỏi
“ Tanh tanh ? Ừ có, nhưng không nặng mùi lắm. Sao mũi cậu thính thế ? “ – Jung cười
“ Kì lạ, với cách sắp xếp đồ đạc của anh Ong, thì rõ là trong phòng không thể có mùi được “ – Min giải thích
“ Cũng đúng nhỉ ! Mà đàn ông mà, chắc mùi đàn ông đấy “ – Jung vẫy tay đứng dậy, tình cờ cô phất chân làm chiếc chăn rớt xuống đất

“ JUNG À ~ “ – Min la lên khiến Jung giật mình, mà cả ba cậu kia cũng phải tò mò sang xem
“ Gì vậy ? LÀm giật cả mình “ – Jung nói
“ Cậu nhìn kìa, trên giường … À không ?? Tấm ga giường … “ – Min chỉ

“ Sao lại có máu ở trên giường huyng ấy ? “ – Woo hỏi
“ Kì lạ, thảo nào nghe tanh tanh nãy giờ “ – Jung bịt mũi
“ Nhưng chỉ là vết máu nhỏ, dượng bị phát hiện bên kia mà, chắc đây không phải máu của dượng “ – Taec
“ Có thể là máu của bác nhưng lại bị trây ra giường thì sao ? “ – Min
“ Woo chụp lại đi, Jung lấy kéo cắt mảnh có máu, đưa cho Woo xét nghiệm “ – Khun
“ Được không ? Lỡ anh ấy về ? “ – Jung
“ Huyng ấy bận lắm, cậu cắt đi, trong tủ còn bộ ga khác, Min giúp tớ trải ra nhé “ – Taec
“ OK “ - Min



Jiyeon ở nhà ngồi thẫn thờ không có gì làm. Onl yahoo mà chả thấy ma nào onl hết. Cô nàng hậm hực vừa thoa thuốc vào chân vừa rủa Khun … “ Đồ xấu xa, chỉ vì cậu mà giờ ngồi chán vầy nè >< “ Nhưng thật sự không chán đâu. Một nick online vừa hiện lên làm Jiyeon thoáng mừng rỡ, thế nhưng bắt gặp status hơi shock và lạnh gáy … Là Suzy …Với status “ Đồ chết dở ! Cũng may cho mày là ông trời còn thương. Nếu không, mày đã chầu trời “

Khá bất ngờ bởi tính tình thùy mị nết na, dễ thương và ngây thơ của Suzy đó giờ nổi tiếng lắm. Cô nàng được biết đến khá nhiều trong khối 10 bởi nữ tính và xinh đẹp. Nhưng hôm nay có phần hơi lạnh lùng, mà status lại theo kiểu ăn chơi quá. Hay nói đúng hơn là status có chứa đầy lòng hận thù …

JiBabe:BUZZ!!!
Suzy : Gì vậy unni ?
JiBabe : À, cái stt … nó lạ quá. Em có chuyện gì à ?
Suzy : À, không có gì đâu, unni đừng bận tâm
JiBabe : Hình như em đang ám chỉ một người có thể sẽ chết nhưng rồi lại ổn
Suzy : Thôi nhé unni. Em bận rồi Bye !

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi kết thúc chưa đầy 5’. Suzy out liền ngay sau đó. Jiyeon lại bắt đầu thấy nghi nghi và mọi chuyện dường như có mối liên hệ với nhau. Tức câu status của Suzy giống như ám chỉ vụ của dượng Taec. Không lẽ nhóm cũng nên để ý đến nhân vật bình thường mà không ngờ đến, huống chi bữa đó, Suzy cũng có mặt … Cô sẽ nói với nhóm sau … còn bây giờ đi ngủ …

Junhyung : Ji này, sao dạo này em ít nói vậy ? Onl cũng ít nc với anh
JiBabe : Dạo này em bận học mà
Junhyung : Tuy không có ý gì. Nhưng anh nghĩ em hãy xem lại khoảng cách của mình với Khun đi. Anh không thích thế
JiBabe : Nhưng em và Khun là bạn thân lâu rồi
Junhyung : Em làm sao thì làm. Bye
JiBabe : Oppa~

Cảm xúc lẫn lộn. Cô cũng đã nhận lời làm bạn gái của Junhyung được vài ngày rồi. Tất nhiên kiểu ghen của Jun là quá bình thường, chỉ là chứng tỏ anh có cảm tình như thế nào với cô thôi. Tuy vui, nhưng sao nghe câu nói đó, Ji cảm giác sao sao về Jun. Có cảm giác như … cô đã quá lệ thuộc vào anh …

END CHAP 14
Về Đầu Trang Go down
peS2ut

peS2ut


Tổng số bài gửi : 20
Join date : 18/11/2011
Age : 25

[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: chap 15 (Updated 08-12-11)   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15Thu Dec 08, 2011 7:10 pm

<blockquote class="messageText ugc baseHtml">

Chap 15





“ Cái gì ? Suzy sao ? “ – Min há hốc bất ngờ trước lời nói của Ji. Chả
là cô nàng kể lại những gì hôm qua cho Min và Jun nghe thôi. Ba cô gái
đang ngồi ở canteen của trường uống nước và nói chuyện với nhau …






“ Ừ ! Haizzz nhưng tớ chưa hỏi được gì, con bé out rồi, nhìn nó tớ nghi lắm “ – Ji nói


“ Tớ đã nghi từ lúc biết hôm đó cũng có mặt con bé, nhưng thấy nó có vẻ
bất ngờ khi biết chuyện nên tớ không nghi nữa “ – Jung chống cằm nói
“ Vậy à ? Tớ thì chả nghi ngờ gì cả, tự nhiên thấy status của nó hồi tối mới nghi “ – Ji nói
“ Cơ mà có nên cho Taec biết không ? “ – Min
“ Không biết, nhưng thôi. Cậu ấy đủ đau đầu rồi, tụi mình nên tìm hiểu
trước xem rồi chắc chắn mới cho Khun Woo Taec biết “ – Jung
“ Tán thành “ – Ji, Min nói


Jung vẫn còn tình cảm với Taec, và Taec cũng vậy nhưng sao không hiểu
giữa hai người có khoảng cách gì hay vật gì vô hình làm cả hai vẫn không
thể mở lời quay lại với nhau. Nhìn ra xa phía ghế đá, là Taec và Suzy,
hai người đang ngồi nói chuyện thân mật với nhau. Cô sợ, sợ lắm chứ. Sợ
sẽ có ngày anh không thể nói lời quay lại với cô, và cả ngày mà người
thân thiết nhất với anh, hiểu anh nhất và người anh muốn trút bày tâm sự
nhiều nhất sẽ được thay thế là Suzy. Bởi cô hiểu tình cảm cũng sẽ có
lúc mà thay đổi mà đó cũng chính là do bản thân con người có muốn thay
đổi hay không. Mà thôi có lẽ từ bây giờ cô nên sống theo định nghĩa
“Người cô yêu hạnh phúc cô cũng sẽ hạnh phúc”…





Thôi không để ý và nhìn họ nữa, cô cũng cần sống cho chính bản thân nữa
mà, tươi tỉnh hẳn lên cùng Min và Ji vào lớp. Trong lớp có lẻ tẻ vài
người, không rõ sao hôm nay lại vắng thế này ? Góc lớp Woo đan ngồi nhìn
chằm chằm vào máy chụp hình của mình, chắc là chàng đang nghiên cứu lại
mấy tấm hình chụp ở nhà Taec. Cần tập trung cao độ nên họ vào bàn ngồi
không làm ồn cho Woo suy nghĩ. Jung lại ngồi một mình và lấy bài tập ra
làm cho đỡ buồn. Phía trên là Min và Ji …






“ Kể tớ nghe chuyện câu với oppa Jun đi “ – Min nói




“ Có gì đâu mà nói, mang tiếng quen chớ chưa đi chơi lần nào với nhau cả “ – Ji buồn bã
“ Thiệt hả ? Kì vậy trời ??? Sao nghe mấy unni khối trên bảo hai người đẹp đôi vui vẻ này nọ, tưởng đi đâu rồi chứ “ – Min
“ Chưa, mấy lần tớ có chủ động mà bảo bận quài nên thôi luôn. Giống như
anh ấy chỉ có cái tiếng quen được cô gái dễ thương vậy “ – Ji xụ mặt
“ Uh … YA~ con bé này, tự tin nhỉ ? Dễ thương sao >”< “ – Min cú đầu
“ Hihi đùa “ – Ji cười trừ




Lúc này Khun đang làm công việc của một hội trường học sinh đi kiểm tra
sỉ số của từng lớp xem ai vắng mặt và cúp học. Nhưng đi được dọc dài thì
thấy có hai người quen quen, nhưng không để ý kĩ, cứ lo công việc trước
rồi còn về lớp không trễ giờ. Càng ngày càng tiến dần với hai người đó,
họ đứng ngay góc sân sau của ban công trường nói chuyện với nhau. Khun
cứ lấy số kiểm diện của lớp cuối dãy này và chuẩn bị an phận về lớp,
nhưng không. Anh đã không đi được bởi giọng nói “khá” là quen, anh khẽ
quay đầu lại và nhìn thẳng vào họ …







“ Ya, chừng nào anh mới làm đây ? Hay em giúp anh cắt đuôi nó nhé “ – Nữ sinh



“ Thôi, nó chưa theo đuôi anh đến mức đó “ – Giọng quen thuộc – JunHuyng
“ Anh vẫn chưa cho em biết lí do cua nó đó, hẹn lần hẹn lượt mà chưa nói em nghe “ – Nữ sinh
“ Đơn giản mà em, nó mang tiếng xinh nhất khối 12, mà hiếm ai có được
nick chat hay số phone của nó, anh quen chỉ để chứng tỏ cho tụi bạn biết
là anh có sức hút nên mới cưa đổ được Park Jiyeon “ – JunHyung
“ Nhưng Hot Girl là EunJung mà, con Min cũng dễ thương nữa, nói chung tụi nó … haizzz nói ra chỉ biết ngồi tủi “ – Nữ sinh
“ Thôi nào, con Jung em không thấy nó và thằng Taec dính nhau à, thằng
đó đô con, không muốn dính vào nó, Min thì ngố quá không thích. Còn
Jiyeon, nhìn chung nó cũng ok, nhưng chỉ no.3 thôi, Jung mới no.2 “ –
Junhyung
“ Thế no.1 là ai ? “ – Nữ sinh
“ Là em chứ ai nữa ? Nhưng em yên tâm đi, anh sẽ cố giữ khoảng cách với nó “ – Junhyung
“ Ừ, làm quá là em xử nó đó, tính em nóng lắm, anh biết rồi đấy “ – Nữ sinh
“ Uh “ – Junhyung



Không phải là nhiều chuyện, đi nghe ngóng chuyện người ta, mà là phát
hiện ra bạn mình đang chọn nhầm “bạn” chơi rồi. Cố gắng im lặng và kiềm
chế hết mức có thể để không làm mất mặt Ji, anh quay về lớp trong tình
trạng khó chịu…






Đứng bên ngoài lớp nhìn vào thấy Jiyeon huyên thuyên kể này nọ về
Junhyung cho Min nghe, thấy thật buồn cho Ji vì cô đã không kịp nhận ra
bộ mặt thật của Jun, cứ đà này thì cô sẽ còn lấn sâu hơn nhưng không
hiểu muốn giải thích và nói tất cả cho cô biết mà miệng cứ im bặt chẳng
thể mở lời. Có lẽ anh sẽ tìm một thời gian nào đó, gần nhất để nói cho
cô nghe, hoặc cũng có thể để cô tự nhận biết vì không muốn bị coi thường
là kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác …






“ À, sắp có lịch thi rồi đó, lo mà ôn thi hết đi nha “ - Khun thông báo với mọi người trong nhóm




“ Ui trời, nhanh vậy, tớ không muốn sớm làm người lớn “ – Ji xụ mặt
“ Tớ cũng thế, làm người lớn phải đi làm mệt lắm “ – Min nằm dài trên bàn
“ Trời ơi, làm người lớn sướng thấy mồ haha … “ – Woo cười nhìn Taec
“ Uh, tớ cũng thích làm”người lớn” haha “ – Taec Woo cười hả hê
“ Cho chết, cái tội zô ziên “ – Jung ấn mạnh một chòng sách lên đầu Taec
“ Có sao không ? “ – Khun hỏi Taec
“ Yo-most >< “ – Nhăn nhó nhìn Jung



Chiều mọi người sang nhà Woo chơi sẳn tiện nghe ngóng kết quả nghiên cứu
từ phòng thí nghiệm của bệnh viện xem như thế nào, thấy sao không có
man mối nào cả. Vụ án này sao mà xem thấy bất khả thi quá … Woo lấy
trong tủ ra phiếu xét nghiệm cho mọi người xem, ai cũng hơi hoảng nhưng
rồi cũng dần đoán được mọi chuyện. Khi bắt đầu vào phân tích những bức
hình Woo chụp lại được, mọi người đều có một ý kiến riêng, nhưng hôm nay
lại vắng Jiyeon. Chả hiểu sao, khi ra về bảo ở lại trường gặp Junhyung
tí rồi sang nhà Woo liền, … Nhưng đến giờ vẫn chưa thấy đâu…







“ Này xem đây này, vết máu ở cạnh bàn và vết máu ở ghế là một, xét
nghiệm đều là nhóm máu AB, trong ki bác cũng là máu AB “ – Woo




“ Vậy chắc tớ đúng rồi. Thực chất bác bị tấn công mất đà vô tình ngồi
xuống ghế khiến máu để lại nơi đó. Rồi từ từ khi đã mệt mới bắt đầu ngã
xuống cạnh bàn “ – Khun
“ Tớ cũng từng nghĩ giống cậu, nhưng vết máu kéo dài ra cửa sổ làm tớ suy nghĩ nhìu hơn “ - Taec
“ Suy nghĩ gì ? “ – Jung
“ Chắc chắn hung thủ không dùng vật chứng cho ra ngoài cửa sổ, đó chỉ là
đánh lạc hướng thôi. Khiến chúng tớ nản không tìm nữa “ – Taec
“ Như suy đoán là vật nặng hay vật nhẹ ? Nếu là cả hai thì không thể sót
cái nào trong phòng được, bởi cấu trúc và nội thất còn đầy đủ “ – Min
“ Nếu vậy thì chắc chắn 1 điều là …Vẫn còn 1 vật chứng ta không tìm thấy “ – Jung
“ Chúng ta đã kiểm soát không chặt chẽ và kĩ lưỡng, vậy ngày mai sang lại nhà Taec thôi “ – Khun


“ Nhưng còn vết máu … này thì sao “ – Min



“ Tính sao đây, vẫn chưa có kết quả khảng định đây là ... “ – Jung
“ Không phải cậu bảo có Suzy hôm đó sao Taec ? “ – Woo hỏi
“ Đừng nói vậy, không ! Không phải em ấy “ – Taec
“ Em ấy có lí do thì sao ? “ – Min
“ Ý cậu là gì ? “ – Taec nhìn Min dữ tợn
“ Thôi Taec, cậu ấy chỉ suy đoán thôi mà “ – Jung



...








Đằng này ở cổng trường, Jiyeon chờ mà vẫn chưa thấy Junhyung. Không lẽ
bị cho leo cây. Định bước đi nhưng có năm nữ sinh đứng chặn trước mặt,
không cho cô đi…










“ Chào Park Jiyeon “ – Hara






“ Các cậu có chuyện gì à ? “ – Jiyeon
“ Thế cậu đứng đây làm gì ? “ – Nicole
“ Chờ … “ – Jiyeon ấp úng
“ Bạn trai đúng không ? “ – Gyuri
“ Uh, có gì không ? “ – Jiyeon
“ Đợi ban trai thì không có gì. Nhưng nếu … là bạn trai của người khác thì Ji nghĩ sao ? “ – Hara trợn mắt nhìn
“ Các cậu nói gì … mình không hiểu lắm “ – Jiyeon ngơ ra
“ Vậy cậu cứ đi theo bọn mình, sẽ dễ hiểu thôi ^^ “ – JiYoung



Rồi lúc đó chẳng còn ai thấy sáu nữ sinh đâu nữa, một số người thì bảo
nhau là họ đi chơi hết rồi. Một số người thì thủ thỉ với nhau bảo thấy
họ đi vào bãi giữ xe sau trường …







...








Mọi người đang rất lo cho Ji vì gọi điện thoại không bắt máy trả lời.
Gọi về nhà thì ba mẹ bảo chưa về nên bây giờ chả ai biết được cô đang ở
đâu. Ji trước giờ đi đâu cũng dính như sam cùng Khun, vậy mà giờ nơi đâu
cũng chả biết. Bình thường không bao giờ cô đi đâu mà không có 5 mẫu
còn lại, chỉ trừ như đi đâu với gia đình hoạc là dạo gần đây có đi hẹn
hò với Junhyung. Định là alo rủ nhau đi uống nước cho bớt căng thẳng vậy
mà …









“ Thiệt tình cái con bé này, cứ làm người khác lo lắng “ – Woo than





“ Gọi cho Junhyung oppa rồi, anh ấy bảo không hẹn gì với Ji hết “ – Min nói
“ Vậy thì đi đâu chứ ? Không lẽ cậu ấy bị bắt cóc ? “ – Taec
“ Cái miệng ăn mắm ăn muối “ – Jung
“ Rõ là cậu ấy nói với tớ đứng trước cổng trường chờ Jun hyung mà “ – Khun nói
“ Haizzzzz … “ – Cả đám
“ Thôi các cậu về đi, tớ về nhà gọi điện cho mấy bạn trong lớp coi sao “ – Khun
“ Uh “ – Cả đám về




Khun cũng về ngay sau đó. Trên suốt đường đi cứ tìm rồi gọi cho từng
người trong lớp vẫn không ai thấy hay gặp Ji. Gặp ba mẹ Ji nữa, họ cũng
gọi anh suốt nhưng kết quả vẫn vậy … Lo lắng bồn chồn, không hiểu chuyện
gì, hơi bực bội thì … Là Ji… Park Jiyeon, cô đang ngồi dưới gốc cây cột
đèn pha màu vàng nhạt huyền ảo, tay ôm gối chặt, đầu cuối gầm xuống,
thi thoảng có ngước lên với đôi mặt ngấn nước, đỏ hoe … tay chân cô run
rẩy, trông thật lạ, cô sợ hãi nhìn qua nhìn lại rồi lại cúi đầu xuống …
Chạy nhanh lại bên cô khẽ đeo balo Ji lên vai, Khun đạt nhẹ tay mình lên
lưng cô …








“ Ji à … “ – Khun nói với giọng ấm áp ôn tồn




“ Bỏ ra … bỏ ra “ – Hành động khó hiểu, Ji xô Khun một cách mạnh bạo trườn người vô góc đường vắng tanh
“ Ji à, cậu sao vậy “ – Khun bất ngờ
“ Bỏ ra, làm ơn … đừng động vào tôi, làm ơn, tôi sẽ không như thế nữa,
làm ơn đi mà “ – Nói một hơi Ji nắm tay Khun khẩn khiêt cầu xin, khóc
lóc van nài




Vẫn trố mắt nhìn Jiyeon không hiểu việc gì, cảm nhận được từng cơn run
lạnh người của Ji qua cái nắm tay, Khun xót xa nhìn dáng vẻ tồi tệ này,
hơn nữa, có linh cảm Ji đang bị một cú shock nặng hoặc có thể đã có
chuyện gì không ổn làm Ji trở nên như thế này … Là cúc áo, chiếc cúc áo
của Ji bị sứt chỉ, và tất nhiên điều đó làm lộ rõ phần ngực trên của cô
qua làn sơ mi trắng mỏng, nhận biết ra, áo Ji bị xé vài đường phía dưới
vạt áo. Bất thình lình anh gạt tay và lay mạnh vai cô …








“ Park Jiyeon, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với cậu ? “ – Anh quát to




“ Làm ơn, dừng lại đi … tôi … sợ lắm, làm ơn đừng chụp nữa “ – Khóc lóc, kết thúc câu nói đó, Ji thiếp ngay trong lồng Khun
“ Ji à, tỉnh dậy đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ? “ – Khun cố hy vọng lay người cô










___ END CHAP 15___

</blockquote>
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[ LONG FIC ] KEY12A10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [ LONG FIC ] KEY12A10   [ LONG FIC ] KEY12A10 Valent15

Về Đầu Trang Go down
 
[ LONG FIC ] KEY12A10
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫  :: T-Ara Vietnamese Official Fansite :: Fanfic-
Chuyển đến