♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫

Ť-Ara in our ♥♥♥...(cần tỹn staff choa forum)
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [ONESHOT] Hello Paris ♥

Go down 
Tác giảThông điệp
♥ tAz mẤt mÁu zì Út Ji ♥
Admin
♥ tAz mẤt mÁu zì Út Ji ♥


Tổng số bài gửi : 101
Join date : 25/10/2011

[ONESHOT] Hello Paris ♥ Empty
Bài gửiTiêu đề: [ONESHOT] Hello Paris ♥   [ONESHOT] Hello Paris ♥ Valent15Sat Nov 19, 2011 10:19 pm

Tên fic: Hello Paris
Tên tác giả: s1_taeny
Rating: 10+
Pairing: JiJung
Category: Romance
Casting: Eunjung và JiYeon ( Tất nhiên xD )







Hello Paris





1. Em- Một Paris đầy nắng và gió.


Nó sải từng bước chân dọc theo những con đường gạch xám, đôi mắt lơ đãng ngắm nhìn hàng phong đỏ rực trài dài suốt con phố xưa không tên ở Paris. Đôi bàn chân bước đi một cách vô định trên những chiếc lá khô giòn tan, hai cánh tay buông thõng đầy chán nản...

Ngồi xuống hàng ghế gỗ hai bên đường, nó đưa tay xoay xoay ống kính. Đôi mắt nâu lộ rõ vẻ buồn chán... Nó là một nhiếp ảnh gia , chính xác hơn là một nhiếp ảnh gia tự do, cái nghề rong ruổi khắp nơi , chụp những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của cuộc sống rồi lắng đọng nó trong từng bức ảnh. Cũng có thể coi nghề của nó là một sở thích, một sở thích nhìn và được nhìn cuộc sống qua thấu kính của máy ảnh, cảm nhận những thứ tuyệt vời bằng một đôi mắt và tâm hồn tuyệt vời. Ví dụ như bây giờ chẳng hạn.

Một chiều Paris đẹp lạ.

Chiều thu, cả thành phố tựa như ngập tràn trong sắc đỏ của những tán phong. Bầu trời dịu êm hắt những tia nắng vàng hoe xuống dưới mặt đất. Lấp lánh trên những con đường đá, gạch, xen kẽ vào tán lá trên cây. Nó lướt qua. Nó rong chơi trên đó, thoát ẩn rồi thoắt hiện, nghịch ngợm đầy đáng yêu. Nắng đến. Và Gió cũng vậy. Gió thu Paris , khô khan và lạnh lùng. Chúng lướt qua, làm tung bay những chiếc lá vàng khô, cuốn chúng xuống mặt đường theo những vòng xoay kì diệu. Gió chạm nhẹ vào cây, tò mò rung những tán lá rộng rì rào. Gió chạm nhẹ vào Nắng, một cách rụt rè đáng yêu. Gió chạm nhẹ vào bầu trời, đẩy trôi những đám mây đi. Tất cả ở đây...Chúng đến , mân mê và chơi đùa vào một chiều thu đẹp lạ.

Giống như người họa sĩ bất tài đang đứng trước chốn cảnh đẹp tựa như thiên đường, nó chán nản nhìn vào những shot ảnh nhạt nhòa mà nó đã chụp.

“ Tầm thường và vô dụng một cách bất ngờ đấy nhé, không thể tin được rằng vào một buổi chiều hoàn hảo như thế này mà cuối cùng mày cũng chẳng làm ăn được gì hết !”

Nó uể oải nhìn cảnh vật xung quanh, tự cảm thấy trong đôi mắt mình vẻ đẹp Paris đã nhạt nhòa đi đôi chút. Cảm giác giống như bầu trời bỗng nhiên tối đi , ánh nắng không lấp lánh như lúc đầu và màu đỏ của hàng phong thì trông thật mệt mỏi.



Nhưng không .



Đôi tay nó vơ vội lấy chiếc máy ảnh, nó hướng ống kính của mình về phía trước. Vầng trán nhăn lại, rồi trong tích tắc nó mỉm cười.

Cô ấy có mái tóc nâu màu hạt dẻ với những lọn tóc xoăn tự nhiên, dưới ánh nắng vàng lấp lánh làn da ấy đẹp tựa như được bao phủ bởi thứ bột ngọc trai thượng hạng còn đôi mắt một mí màu nâu nhạt thì dường như hoàn hảo với sống mũi cao và thanh.

Cô gái ấy nhìn lên tán phong . Sắc đỏ của những chiếc lá ánh lên trong đôi mắt màu nâu nhạt. Bất giác cô gái ấy mỉm cười. Một nụ cười đẹp đẽ và bình yên đến lạ.

Nó bần thần nhìn khoảnh khắc ấy. Lòng xốn xao.

Ừ...đẹp thật.


2. Em- Một Paris tràn đầy tình yêu.

Giống như một vẻ đẹp tuyệt vời và hoàn hảo khiến người ta không thể quên, cô gái ấy ở trong tâm trí của nó từng giây phút. Cứ như thế mỗi ngày , nó đến con đường gạch xám ngập tràn sắc đỏ của lá phong , ngồi xuống băng ghế gỗ nâu sẫm màu rồi chờ đợi cô gái ấy đến. Nhẹ nhàng và yên bình . Cảm giác giống như đang ngồi mong một thứ hạnh phúc nào đó mơ hờ và lạ lẫm đến nỗi chẳng gọi được thành tên. Tất cả chỉ là theo cảm tính. Đơn giản chỉ là nó không thể không đến đây...Đơn giản chỉ là nó muốn ngắm một sắc đỏ chiều thu xao động trong nắng và gió...Hay nhỏ nhoi hơn thế nữa... nó muốn chờ một mái tóc tung bay trong gió hay lặng lẽ ngắm nhìn một nụ cười đẹp đến nao lòng.

Ừ, là vậy đấy.

Cô gái của nó xuất hiện , đáng yêu và xinh đẹp như lần gặp đầu tiên. Đôi mắt của nó như bị thôi miên...ánh nhìn tựa một tên ngốc lần đầu thấy một điều gì đó thực sự đẹp đẽ và mê hồn . Nó cứ thế, hướng mọi sự chú ý vào cô ấy, mặc kệ lý trí gào thét rằng nó phải chấm dứt ngay cái kiểu nhìn bất lịch sự ấy đi. Ừ, thì nó bất lịch sự đấy...nhưng đâu phải lỗi tại nó đâu...khi mà nó không thể ngừng nhìn cô ấy .... Nhẹ nhàng nâng ống kính của chiếc máy ảnh lên, nó ngắm nghía khung hình trong giây lát rồi chụp lại khoảnh khắc khi cô ấy mỉm cười với một người bạn gặp bên đường. Thật đẹp ...

Cô ấy ngồi xuống bên một quán coffee nhỏ nằm lọt trong sắc màu cổ diển của hàng phong vĩ đại, như mọi ngày. Đó là một quán coffee đáng yêu được thiết kế kiểu Pháp, tường gạch màu nâu đỏ và mái ngói biệt thự màu xám nhạt. Bên trong quán không để chỗ dành cho bàn ghế mà là một dãy pha chế chuyên nghiệp chiếm 2/3 diện tích của cả ngôi nhà bé nhỏ. Bàn ghế - những thứ để tiếp đãi, hay thậm chí là những chiếc salon dài và gối đệm đều được để ở ngoài, tất cả chúng đều có một màu trắng mềm mại đối lập với sắc đỏ đang nhuộm cả một góc Paris bây giờ ... Và cô đang ngồi ở đấy, giữa một hàng phong dài, trên chiếc ghế gỗ màu trắng tao nhã, tựa như một thiên thần đang nghỉ ngơi , dừng chân để ngắm nhìn Paris, nơi mà cô vừa phân phát cho nó vẻ đẹp lãng mạn và yên bình. Nó cầm chặt chiếc Nikon trong tay, tự dưng thấy cả người cứng đờ. Rồi sau đó 1 đến 2 giây, nó hít một hơi thật dài rồi nín thở đưa hình ảnh người con gái ấy vào tầm ngắm của mình, chụp liền một mạch. Không biết đã tốn bao cuộn phim, nó không đếm, cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua , nó cũng k nhìn giờ, chỉ biết, khi nó hạ máy ảnh xuống, thì cùng lúc đó người con gái ấy đã khuất sau con đường dài ngập tràn lá phong xào xạc.


3. Những ngày ngập nắng.

Nó vào làm trong quán coffee kiểu Pháp từ sau khi thuộc được thói quen của cô gái ấy, là cứ buổi chiều vào những ngày ngập tràn trong nắng thu Paris, cô ấy sẽ đến đây, nghỉ ngơi, và uống 1 ly capuchino thật nhiều kem. Nó cũng vì thế mà cứ vào những buổi chiều ấy, sẽ tự tay pha cho cô một tách coffee, rồi gắn kèm những bức ảnh mà nó đã chụp cô cùng những lời nhắn viết tay. Cứ đều đặn như thế, nó và cô trao nhau những bức thư ngập trong màu nâu đỏ của tán lá phong, quyện hương thơm của những giọt coffee và một thứ tình cảm của một tên nhiếp ảnh ngốc nghếch.



***



“ EunJung, sắp 3h chiều rồi đấy, làm coffee cho cô nhóc đó rồi trốn đi chứ !” Hyomin gào từ đằng sau dãy cốc chén chất đầy trên mặt bàn ở quầy pha chế trong quán.

“ Này, Park Min, có ai đó dạy em phải dùng kính ngữ với người hơn tuổi mình chưa ?” Nó càu nhàu, nhưng vẫn nghe theo HyoMin mà nhanh nhẹn trở vào trong quán, lật đật đi pha chế một cốc cappuchino thật nhiều kem.

HyoMin phẩy tay như không thèm quan tâm tới việc dùng kính ngữ mà nó đang đề cập đến, cô lảm nhảm gì đó những rồi lại nhanh chóng dừng lại và tập trung vào đống cốc chén đang từ từ bám cặn để đầy trên mặt bàn.

“ Em chẳng hiểu, EunJung ...” HyoMin lại tiếp tục nói chỉ sau 5 phút tập trung .

“ Cái gì ?” Nó nhíu mày “ Về cái này ấy hả ? Ờ ... đúng là hơi quá nhiều kem ...” Nó khuấy khuấy cốc coffee với điệu bộ không ưa thích cho lắm.

Nó đổ cốc capuchino vào chậu rửa, rồi lại làm ra một cốc khác, nghiêm túc hơn. Đôi tay nó nhẹ nhàng đổ từ từ phần kem béo ngậy lên mặt màu nâu sóng sánh ngọt ngào, vừa đủ như cô ấy thường thích. Nó đặt cốc coffee xuống bàn, lục trong túi mình một tấm ảnh của cô gái đó, nhanh nhẹn ghi vài lời nhắn của mình ở mặt sau tấm ảnh - việc mà trong suốt một tháng nay nó luôn làm rồi để xuống phía dưới cốc coffee.

“ Sao lại đắm đuối vì một cô gái chẳng quen thế ? Đến điên loạn rồi còn gì ? Vả lại sao không đến trước mặt cô ta rồi giới thiệu luôn, nhắn đi nhắn lại như thế này, chẳng phải quá mất thời gian sao ?” HyoMin nói, giọng cô cứ nhỏ dần nhỏ dần sau mỗi từ được thốt ra, có lẽ HyoMin sợ chỉ một lời nói quá đi một chút sẽ khiến nó chạnh lòng biết mấy.

Nó bước ra khỏi quán, không phải vì nó buồn hay tổn thương hay đại loại như thế, chỉ là nó không biết cách trả lời câu hỏi đó như thế nào. Bước sang bên đường, đối diện quán, ngồi im lặng trên băng ghế gỗ màu nâu sẫm, nó nhẹ nhàng ngắm nhìn quang cảnh qua ống kính của chiếc Nikon D3000. 20 phút sau, nó hạ chiếc máy ảnh xuống, và cô ấy vẫn chưa đến. Nó lặng lẽ thở dài, rồi lại giơ chiếc máy ảnh nặng trịch lên ngang mặt, ngắm nhìn cô gái ấy qua những shoot ảnh từ những ngày đầu tiên mà nó lưu cẩn thận trong máy. Cho đến khi mặt trời lặn, tách capucchino nguội dần đi và cô ấy không đến.

Không bao giờ đến thêm một lần nào nữa trong mùa thu ấy.



***


EunJung nhớ rằng mình đã viết rất nhiều lời nhắn dành cho cô ấy - một cô gái với mái tóc nâu uốn lượn mềm mại, đôi mắt một mí và nụ cười đáng yêu nhất trên thế giới này, trong suốt mùa thu còn lại khi cô vẫn phải tiếp tục làm thêm trong quán coffee ấy theo hợp đồng quy định và những bài tập nhiếp ảnh liên tiếp giao trên lớp nghệ thuật của mình. Những tấm ảnh của một cô gái lạ mặt, rải rác trong bộ nhớ của chiếc Nikon ấy giờ đã thành một cuốn album nằm trong những bài tập suất xác về tình yêu mà cô đã làm trong bài tốt nghiệp của mình, đó là những bức ảnh của một mùa lá rụng đẹp nhất Paris và cũng như đẹp nhất trong EunJung. Dù cô đã chẳng tỏ tình và tất nhiên là được sự đáp lại, cô không gặp cô gái ấy ( hay Jiyeon , cuối cùng thì EunJung cũng biết tên, đó là một cô bé du học sinh 18 tuổi ) trong suốt những tháng ngày ở Paris nữa.

Nhưng dù sao đi nữa , đó cũng là một kỷ niệm đẹp nhất trong đời cô, một kỉ niệm đẹp hơn hơn hơn hơn mọi mùa thu lá đỏ ở Paris mà EunJung từng biết.






Bonus :





Thật ra thì ... dù sao họ cũng đã gặp lại nhau, trong một buổi sáng ( cũng lại là ) mùa Thu ở Seoul, khi Jiyeon đến bên EunJung và nói với cô rằng cô bé đã chờ đợi để gặp một người ngới ngẩn luôn chụp ảnh cô bé và không bao giờ dám đến nói chuyện với mình, măc dù cô bé cũng rất thích người đó.
Về Đầu Trang Go down
https://t7wonderland.forumvi.com
 
[ONESHOT] Hello Paris ♥
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [ONESHOT] Nhà Ga
» [ONESHOT] Đồ Khó Ưa!!!
» [ONESHOT] Love Is Pain

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♫♪♫♀ Welcome to Ť-Ara ♀♫♪♫  :: T-Ara Vietnamese Official Fansite :: Fanfic-
Chuyển đến